16/01/2022
[CHUYỆN BOSS NHÀ TÔI]
Đây là Mỡ!
Nhắc đến Corgi, ai cũng sẽ nghĩ đến lông vàng óng ả, mông to núng nính, vì thế nên chị mới đặt tên cho em là Mỡ. Nhưng em ngược lại nhiều lắm so với cái tên của mình. Chân em vẫn ngắn cũn cỡn như các bạn khác, nhưng em gầy, lười ăn, và hay ốm hơn các bạn nhiều.
Chắc em chưa quen với khí hậu Việt Nam, nên chỉ cần thời tiết hơi thay đổi 1 xíu là em lăn đùng ra ốm. Lần nào cũng sốt mất mấy ngày liền và đấy cũng là chuỗi ngày chị ăn không ngon, ngủ không yên, cứ hết pha nước đường rồi lại bơm cháo loãng, rồi phóng xe đưa em đi tiêm. Có lần em mệt nên đành vừa nằm vừa tè luôn, chị nhìn tội quá mà đành bật khóc. Cứ chăm đi chăm lại, bao giờ thấy em chạy nhảy, vui vẻ trở lại là thấy mừng lắm, kiểu thấy em vui thôi là chị cũng vui rồi.
Ăn cũng là 1 vấn đề với Mỡ, cứ phải để hạt lên tay, rồi phải thêm 1 người quát nữa thì mới chịu ăn. Mỗi ngày cứ thế trôi đi, dù bận việc gì chị cũng phải chừa thời gian ra để cho em ăn đủ 3 bữa mỗi ngày. Nhiều hôm bực mình lắm vì em không chịu ăn, mà em cụp tai nhìn nhìn là lại không thể giận được, thôi thì đành thua nó. Ở cái nhà này, thế giới này, nó làm chủ!
Mấy hôm nay trời cứ mưa mãi, em lại ốm. Chị lại bắt đầu cuộc chiến giành lại sức khoẻ cho em. Không cần em phải béo ú na ú nần như các bạn, chỉ cần em khoẻ mạnh, chạy nhảy như em vẫn từng, thế là chị vui rồii! 💕
Nguồn: Thu Thu Hà