14/09/2017
Share vì tương lai các cún :(
Phần trả lời phỏng vấn báo Pháp Luật về quy định "tiêu hủy chó vô chủ sau 72 giờ" của nhà văn, dịch giả Tran Tien Cao Dang
- Ý kiến của anh về quyết định tiêu hủy chó vô chủ sau 72 giờ?
Nếu bạn hỏi ý kiến tôi, tôi sẽ nói rằng, với cái quyết định này, một lần nữa những kẻ thuộc giới hữu trách ở đất nước này đang làm cho những người có lương tri và có tâm phải thêm một lần nữa mệt mỏi và ngao ngán. Bởi vì, một lần nữa, giới hữu trách đang chứng tỏ họ hoàn toàn không có khả năng tiên lượng được tính khả thi và những hệ quả hay hậu quả có thể có từ quyết định của mình, thế nhưng họ vẫn cứ quyết định.
Và cái quyết định mới này về quản lý mèo chó. Trước khi ra cái quyết định này, đưa nó vào thực thi, liệu họ có đã nghiền ngẫm, tiên liệu xem đó có phải là một quyết định khả thi và, còn quan trọng hơn thế, là một quyết định hợp tình hợp lý hay không? Những hệ lụy không tốt nào có thể từ đó nảy sinh ra? Và, cứ cho là quyết định của họ có thể chấp nhận được về mặt lý, liệu họ có thể hay có dám bảo đảm trước toàn thể đồng bào rằng số mèo chó cần được “tiêu hủy” đó thực sự là bị “tiêu hủy” theo nghĩa đen như họ nói - đốt, chôn – chứ không phải đi thẳng vào các nhà hàng vốn nhan nhản khắp nước và chắc chắn không bao giờ từ chối một nguồn cung nguyên liệu đột nhiên trở nên dồi dào như thế? Họ có dám bảo đảm rằng sẽ không có một ai đùng một cái được hưởng một món lợi kếch sù và hoàn toàn bất chính từ cái quyết định này không?
Đó là chưa nói, quyết định này có hợp tình hợp lý, có nên không xét từ góc độ nhân bản? Tôi ngờ rằng những người đưa ra cái quyết định ấy, bản thân họ chắc hẳn không có một tí động tâm nào, không cảm thấy cần quan tâm nếu như họ thấy những con mèo con còn nhỏ xíu - và đang sống nhăn - bị người ta quẳng ra đường cho xe cán. Cái kiểu hành động man rợ đó, nó nhan nhản khắp nơi, và chỉ là một trong vô vàn biểu hiện của tình trạng vô cảm và bất nhân đang là căn bệnh trầm trọng có nguy cơ làm băng hoại hoàn toàn xã hội này. Cái hành động đó, với cái hành động thấy người bị tai nạn đang nằm ngắc ngoải mà lái xe đi thẳng, cả hai là cùng một bản chất, nếu ta nghĩ cho kỹ. Xã hội ta đang sống đã có quá nhiều sự vô tâm, vô đạo và tàn ác rồi. Bằng cái gọi là quyết định mới này, người ta đang (dù là hữu ý hay vô ý) muốn tạo điều kiện để cho sự vô tâm, vô đạo và tàn ác đó càng có mảnh đất màu mỡ để sinh sôi và gây chảy máu cho tâm hồn dân tộc này mà trước hết là trẻ em hay sao?
Dĩ nhiên là, như bạn nói, có những ý kiến đề xuất một biện pháp tốt hơn nhiều, vừa bảo đảm được mục tiêu ngăn ngừa bệnh dại vừa mang tính nhân văn: “chó vô chủ, sau khi tiêm ngừa bệnh dại thì cơ quan chức năng nên giao cho một tổ chức nào đó tiếp tục chăm sóc hoặc bán cho người có nhu cầu”. Và dĩ nhiên, những người có trách nhiệm chẳng phải là không biết điều đó. Nhưng nếu họ biết mà không chọn giải pháp đó, bởi vì có nhiều khó khăn phức tạp trong thực hiện (chắc họ sẽ nói thế), họ không thích thế vì nếu chọn nó thì họ sẽ phải mất nhiều công sức hơn, thì tôi chỉ còn một câu để hỏi họ: nếu vậy thì họ giành cái ghế họ hiện đang có và khăng khăng bám lấy nó là vì lý do gì?
----
Nguồn : Trần Tiễn Cao Đăng
Trí thức tự do, nhà văn, dịch giả
Admin: Shin