09/09/2023
Ngày 24/7/2015
Bé Cún nhà tôi đã sinh ra một em cún thật dễ thương, với bộ lông màu đen, sẽ chẳng có gì nếu bốn chân của nó không có màu khác nửa vời như đi tất. Lúc đó tôi trông thấy, tôi bảo với mẹ:" mẹ ơi con chó này buồn cười nhỉ chân nó đi tất kìa mẹ". Và rồi tôi nhận ra đó là điều đặc biệt của nó. Ngoài ra nó còn có 2 chỏm lông màu khác biệt ở ngay trên mắt, tôi hay gọi nó là chó 4 mắt vì trông giống như nó có 4 mắt. Hmm..tôi đã mất một tuần để đặt cho nó cái tên thật ý nghĩa và rồi cuối cùng thì tôi chọn gọi nó là Cún. Khi nó được 1 tháng thì mẹ nó vì sinh nó sức khoẻ yếu dẫn đến bệnh dại mà rời đi. Tôi rất buồn nhưng may sao trước khi nó đi đã để lại cho tôi một bé cún, tôi đã dặn bản thân phải yêu thương em thật nhiều thật nhiều, rồi tôi coi nó như một thành viên trong gia đình. Tôi dạy em biết bắt tay, dạy em biết đập tay dạy em những điều cơ bản mà người ta vẫn hay dạy. Em là một bé chó thông minh em tiếp thu rất nhanh những gì tôi dạy. Dần dần gia đình tôi cũng đã coi em là một thành viên trong gia đình chứ không phải là một vật nuôi trong nhà. Em lớn lên cùng tôi em là một mảnh ghép tuổi thơ của tôi. Em xinh đẹp. Tôi vẫn nhớ như in hình ảnh em lúc chưa sinh đẻ, em vẫn là một cô cún xinh đẹp, em có bộ lông thật đẹp, thật mượt đi đến đâu người ta cũng hỏi tôi có mang em đi spa nào không mà lông em đẹp thế. Em có đôi mắt biết cười, em xinh đẹp biết bao. Em cũng là một bé cún thật tình cảm, em luôn lắng nghe tôi mỗi khi tôi buồn tôi cô đơn nhất. Ngồi cạnh tôi mỗi lần tôi cảm thấy bế tắc mông lung nhất. Mặc dù em không biết nói nhưng em luôn hiểu tôi. Tại sao mọi người lại nghĩ chó vô tri nhỉ? Nó tình cảm, hiểu chuyện đến như vậy mà. Đến khi em đủ lớn em cũng sinh ra những bé cún thật dễ thương, em làm rất tốt vai trò làm mẹ của mình em biết nhường đồ ăn cho con, bao giờ cũng để con ăn xong mới lại ăn phần thừa còn lại. Em đã nhiều lần lập công lớn cho gia đình tôi, em từng bắt được cái lũ chuột đáng ghét đã bắt mất mấy chục con gà con. Em thật sự biết đấy! Để tôi kể các bạn nghe câu chuyện anh hùng này của em. Vào một ngày, cả nhà tôi đều đi làm tôi thì đi học để em ở nhà một mình trông nhà, lúc đó lợn nhà tôi xổng chuồng ra ngoài, lúc đó chỉ còn em chắc hẳn em không biết làm thế nào vì mình chỉ là một bé cún nhỏ mà mấy con lợn thì to, mọi người biết em đã làm cách nào không? em đã chạy đi tìm hàng xóm giúp đấy .Thật sự lúc đầu tôi cũng không tin nhưng nghe hàng xóm kể lúc đó em đã chạy đi tìm bà và bà cũng hiểu ý nên đã sang nhà tôi giúp đuổi lợn vào lại chuồng. Wow, đâu phải bé cún nào cũng biết làm như vậy. Ngay hôm đó tôi đã thưởng cho em bằng một bữa thịnh soạn. Em thông minh, hiểu chuyện xinh đẹp đến vậy mà. Em đã lớn lên cùng tôi, và chúng tôi có một khoảng thời gian thật vui vẻ. Khi tôi lên cấp ba cũng là lúc tôi ít được gặp em, mỗi năm tôi chỉ về thăm em được vài lần, tôi nhớ em lắm. Một thời em luôn đi theo tôi, tôi đi đâu em cũng sẽ đi cùng, em luôn theo sau bảo vệ tôi. Em dũng cảm, nhưng em cũng có lúc yếu đuối em rất sợ tiếng sấm, mỗi khi trời mưa em luôn tìm chỗ để trốn em dính tôi không rời. Mỗi lần tôi đi học về người chào đón tôi đầu tiên luôn là em, em chạy ra với khuôn mặt hớn hở và cái đuôi vẫy không ngừng, em chỉ làm nũng với tôi và chị tôi. Vì chúng tôi luôn cho phép em làm một đứa bé, em không cần quá hiểu chuyện trước mặt chúng tôi. Cho đến ngày hôm nay bố gọi cho tôi, bình thường bố rất ít gọi khi bố gọi là tôi biết có chuyện. Bố nói con Cún mất rồi😭. Giọng bố cũng run run. Tôi nghe xong tôi không còn giữ bình tĩnh được nữa, tay chân tôi bủn rủn hết rồi. Tôi vội vàng hỏi bố lí do nhưng chính bố cũng không biết lí do. Tôi phải làm sao đây? Làm sao tôi có thể chấp nhận nổi việc em rời xa tôi mãi mãi như vậy. Em đã cùng chị lớn lên, cùng chị vui đùa, chị đã nói đợi chị học xong cấp ba chị sẽ mang em theo chị ở đại học mà, sao em lại rời đi như vậy? Chị phải làm sao đây? Em không còn nữa rồi😭. Vậy là từ bây giờ chị sẽ chẳng được nhìn thấy em chạy lon ton ra đón chị nữa sao, chẳng còn ai để chị chia đồ ăn ngon nữa sao? Còn chiếc áo chị mới mua chưa kịp cho em mặc vào dịp sinh nhật nữa thì phải làm sao? ai sẽ mặc nó bây giờ 😭 . Làm sao đây. Tôi không thể chấp nhận nổi. Tôi yêu em, yêu em như người nhà, tôi không chấp nhận nổi việc người thân yêu của tôi ra đi . Đến việc nhìn em, ôm em lần cuối tôi còn chưa làm được. Cún của chị! Chị rất nhớ em, Chị mong em vẫn sẽ ở bên cạnh chị, chị mong em sẽ gặp chị ở một hình hài khác cũng được. Đến bây giờ chị chỉ cần nhìn thấy ảnh của em, chị nhớ đến em là chị lại rơi nước mắt. Nếu có, kiếp sau em làm chị em với chị nhé. Thật đau lòng đúng không? Chắc em cũng sẽ không muốn chị buồn như vậy vì ngày xưa chị buồn là em lại tìm trò cho chị vui mà:((. Em đã làm rất tốt rồi, em hoàn thành nhiệm vụ của em rất xuất sắc rồi. Em cứ yên tâm nghỉ ngơi nhé bé con của chị. Em không phải lo lắng cho con của em đâu, chị sẽ chăm sóc cho bé Bơ thật tốt. Cảm ơn em đã đến bên chị trong suốt 8 năm qua , đó là khoảng thờ gian đẹp nhất mà chị từng có.
Em mãi là một mảnh ghép trong thanh xuân của chị. Em mãi xinh đẹp, thông minh và hiểu chuyện trong lòng chị. Chị sẽ mãi nhớ em. Tạm biệt bé con nhé. Cún của chị!
2015-2023