29/05/2022
THÚ VUI CHIM CẢNH - PHẦN 2
Đường đời chằng chịt theo đường chim
Tất cả làng chơi chim cảnh cứ nhộn lên. Đó đây liên tục có những lời đồn con chim ở chỗ này, chỗ kia hay… Vài năm gần đây người chơi chim cảnh lan rộng ra toàn quốc. Nếu có dịp đi lang thang trong các phố phường Hà Nội, hình ảnh những lồng chim được treo lơ lửng trước cửa hàng buôn bán “mặt đường, mặt phố” là chuyện bình thường. Trên phố Tăng Bạt Hổ có thể nói là một điển hình, hay trên phố Lê Đại Hành mỗi sáng ngồi nhâm nhi bên li cà phê nghe tiếng chim lẫn với tiếng còi xe cũng thấy một cái gì là lạ trong cuộc sống nhộn phịp phố phường hôm nay.
Đã có chơi là có thị trường mua bán. Hình ảnh những chiếc xe máy chạy vun vút, người ngồi sau xe hai tay xách hai cái lồng được quây bằng vuông lụa điều sang trọng và quí phái là đoán đâu đó lại đang có cuộc “đấu” hay mua bán chim cảnh. Giá một con chim hay tùy loại có thể từ mười triệu hay một vài trăm triệu vẫn là chuyện xảy ra hàng ngày.
Biết tôi thủa thiếu thời hay chơi chim và gần đây hay để ý đến chim cảnh. Một người bạn ân tình mang đến cho tôi một con họa mi. Tôi ngần ngại vì nghĩ đến việc lấy lòng đỏ chứng gà trộn với gạo rồi phơi, sấy… Anh ta bảo, nuôi chim bây giờ không phải “cào cào, châu chấu” như ngày xưa đâu. Công nghệ cám chim đã cho ra đời ở Hà Nội những xưởng sản xuất vài chục công nhân, với những máy móc hiện đại. Bên cạnh đó còn cám Tàu, cám Thái…
Để thuyết phục thêm, anh nhấn mạnh: Đây là giống họa mi của vùng núi Tản Viên! Trước khi đi, anh bạn “lưu” vào điện thoại của tôi một đoạn băng ghi âm tiếng họa my hót, bảo: Khi muốn nghe chim hót ông chỉ cần mở băng ra thôi. Câu nói đơn giản, chỉ những người trong làng chơi chim cảnh mới hiểu hết được ý nghĩa.
Thứ nhất, do tính chất “địa khu vực” nên Tản Viên Sơn thường sản sinh ra những con họa mi anh hùng nhất. Bao nhiêu đời nay, họa mi Tản Viên Sơn đã để lại danh tiếng lừng lẫy cho các sới đấu quanh vùng và cả nước. Gần đây còn lan ra cả khu vực Đông Nam Á nữa…
Thứ hai, chim họa mi không tự dưng hót, mà nếu có cũng không phải là những khúc ca tuyệt vời nhất. Giống mi đến lạ, hể nghe thấy tiếng đồng loại là mắt sáng lên… Có điều lạ là con mi nào hót chậm vài nhịp là cụp đầu, nằm bẹp xuống đáy lồng… thua cuộc! Giống chim là thế, chỉ qua giọng hót đã có thể phân đẳng cấp.
Nuôi chim mà không được nghe chim hót ư, tôi đành phải dùng đến thủ thuật là mở băng ghi âm tiếng chim. Chẳng biết do công nghệ hiện đại đã đánh lừa được con chim hay bản năng hoang dã vừa kiêu hùng và cũng vừa là bi kịch của con đực đã khiến con họa mi của tôi lên tiếng. Tôi chưa một lần được chứng khiến những “cuộc đấu bách thanh” lừng lẫy của các bậc cao thủ trong làng chim, nhưng có lẽ cuộc đấu của các cụ đến thế là cùng!
Từ ngày nhận chim về nuôi hôm nay con mi của tôi mới có đối thủ. Tất nhiên là cái băng ghi âm của tôi không bị thua. Con họa mi trong lồng điên tiết lên, nó đã cống hiến cho tôi và làng chơi những âm thanh không thể diễn tả bằng lời. Điều này có lẽ chính loài mi cũng không nghĩ là chúng có khả năng tuyệt vời như vậy.
Hót mãi mà không thấy mặt đối thủ và đối thủ cũng không chịu khuất phục, con hoa mi của tôi trổ hết tài năng, nó bắt chước hầu như tất cả tiếng kêu của loài vật đang nuôi trong nhà, trong xóm… Sợ chim ốm, tôi đành tắt băng ghi âm cho chim nghỉ.
Thật là một khả năng siêu việt, mỗi lần mở băng con họa mi của tôi nhận ra ngay đối thủ. Nó không hót tiếng của loài mi nữa mà nó hót tiếng của những con vật khác mà “con mi trong băng” không bắt chước được… Con họa mi đã dùng mọi thủ thuật, kể cả những thứ không phải của loài mi để chiến thắng đối thủ!
Vô cùng buồn bã. Một buổi sáng tôi mở cửa lồng cho con họa mi bay đi. Tôi không thể giam giữ một con chim như thế. Tôi không thể chịu được khi ngày ngày cứ phải nghe con họa mi - một loài chim anh hùng - lại đi hót tiếng của một con gà, đôi khi là một con gà mái động đẻ. Nhìn con chim vụt đi như một ánh chớp, tôi hình ra nó sẽ là một trong những con “quản thung” (chúa tể một vùng) oai hùng của Tản Viên Sơn kỳ vĩ…
Và một nỗi cô đơn không có đầu có cuối xâm chiếm tâm hồn tôi. Mỗi lần nhớ đến con chim, tôi chợt cảm thấy như mình đang bị giam trong chính ngôi nhà của mình! Chua chát nhưng may mắn là tôi đã nhận ra điều đó, trong làng chơi còn có ai như tôi không?