12/11/2021
Cùng tiếp tục với những lời nhắn gửi yêu thương từ các chú kì lân xinh đẹp của chúng ta nhé ❤️
Kỉ niệm đáng nhớ nhất của bạn với lớp là gì ? [ P1.3 ]
Chuyến đi mai châu dù ko đc như mik mong đợi but nó cũng là 1 kỉ niệm đáng nhớ
Hồi đầu mới vào lớp thì tớ cứ nghĩ lớp mình bị "hiền" quá nên sẽ vô cùng chán, vậy nên tớ không thể tránh khỏi cảm giác hơi thất vọng khi được xếp vào lớp mình, thậm chí tớ còn có ý định chuyển sang lớp khác vào thời điểm đấy nữa cơ =))))) Nhưng lửa gần rơm thì lâu ngày cũng phải bén, dần dần tớ cảm thấy lớp mình rất vui tính, rất nghịch ngợm và rất điên, giống y chang những gì tớ đã từng mường tượng trước khi tớ lên cấp ba luôn ấy. Tớ nhớ những ngày chúng mình được đứng hạng 1 và được nhận cờ, cả lớp hò hét như thể nhận được giải thưởng gì to lớn lắm; tớ nhớ những ngày chúng mình tập flashmob, cảm giác được hoạt động cùng với tập thể của mình tớ cảm thấy rất vui và tất cả các cậu đều là những dancer đáng yêu nhất mà tớ từng biết =)))) tớ nhớ cả lần đi Mai Châu, mặc dù không có cô Thủy bên cạnh, vậy nhưng lớp mình vẫn đoàn kết vô cùng, xuất sắc mang giải về cho lá cờ mà các cậu dày công xé dán, trang trí đủ màu sắc; nhớ cả những lần chúng ta ngồi xuống, đánh một vài bản nhạc, cất tiếng hát cho nhau nghe; tớ nhớ cả những lần tớ đi học muộn nhưng vẫn thấy trên lớp có các cậu ngồi ăn sáng, bản thân tớ cũng tự nhủ ôi may quá hóa ra mình cũng không hề cô đơn một tí nào cả =))))))) Các cậu đều là những con người vô cùng tài năng, tớ ngưỡng mộ các cậu biết bao, từ học tập cho đến các hoạt động khác, các cậu đều năng nổ hết mình và mang về những thành tích đáng nể cho lớp chúng ta, những lần chúng ta diễn kịch hay tập văn nghệ đều vang lên tiếng cười nói của các cậu, thật sự bản thân tớ cảm thấy mình vô cùng may mắn khi được ngồi ở đây, được là một phần của tập thể A3 và được làm bạn với tất cả các cậu 💖 Bản thân tớ mong rằng sau này khi chúng ta lớn lên, có thể tình cảm cũng không thể mãi mãi vẹn nguyên được như bây giờ, nhưng tớ mong các cậu luôn nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ thời học sinh, nhớ về những niềm vui, niềm hạnh phúc của các cậu khi còn ở đây, với chúng tớ 💗 Viết xong tự dưng khóe mắt tớ ươn ướt, phải nói sao nhỉ, thời gian trôi sao mà nhanh quá, chúng ta đã sắp trưởng thành để bước tiếp trên con đường tương lai mất rồi, tớ mong thời gian trôi chậm lại một chút bởi có rất nhiều điều tớ muốn cùng làm với các cậu huhuhuhu. Yêu các cậu rất nhiều 💕
Thực sự là nhiều kỉ niệm với lớp lắm 🥺, kỉ niệm nào cũng mê, cũng đáng nhớ, cơ mà có lẽ đối với mình, khó quên nhất chính là chuyến đi tới Mai Châu Hoà Bình =)))) ... Quay đi quay lại đã gần một năm trôi qua nhưng mỗi khi nhớ tới thì cảm giác vẫn như ngày hôm qua ý =)))))) vẫn là cảm giác phê vl khi lớp được xướng tên cho giải đặc biệt 💯, rồi được bay tới nóc trong đêm lửa trại, cuốn vào những con beat cháy 🔥 xua tan đi cái giá lạnh của mùa đông, hay trải nghiệm đi xe điện vòng quanh các bản làng với tiếng la hét của các bạn ngồi ngược chiều xe chạy :>>>>>... Dù chuyến đi ngắn ngủi nhưng cũng đủ để mình thấy được tinh thần đoàn kết, gắn bó và tình cảm mọi người dành cho nhau ❤️ Tất cả đã in hằn vào trong tâm trí mình để mỗi khi nhắc là một lần nhớ đến 40 chiếc sừng tuyệt vời, những con người đã làm nên thanh xuân tươi đẹp của tôi 🥺
Năm cuối gắn bó với nhau dưới mái trường HVT rồi : Trống tan r ra về => Rồi chiều làm btap => Tối đi hthem => Đêm lôi lại tất cả những gì mih đã học r soát lại cho khỏi quên. Chuỗi ngày c3 cũng chỉ vậy thui, hóng những câu chuyện thú vị của các bạn hjhj
tôi độc thân hết 3 năm yeyeye
nhưng mãi iu a3 :3
Mình luôn cảm thấy rất hạnh phúc khi được học ở A3, với các bạn siêu cute và đáng yêu, vốn từ mình không được phong phú nhưng tình cảm dành cho lớp thì nhiều vô cùng, to như Đại Tây Dương vậy.
Kỉ niệm đáng nhớ nhất có lẽ là lần vặt trộm lá chuối giúp cho lớp giành giải đặc biệt trong cuộc thi đua được tổ chức dịp tham quan hiếm có và duy nhất ở Mai Châu. Mặc dù cơm ống tre có chút cháy, thịt hơi quá lửa nhưng điều đó vẫn luôn là kỉ niệm đẹp nhất trong suốt tuổi học trò của mình. Nếu có cơ hội, mình thật sự muốn cùng A3 tạo thêm những kí ức rực rỡ tràn đầy hơi thở thanh xuân trong dịp tham quan mà trường tổ chức năm cuối tại đây.
Mình vẫn nhớ như in cái đêm đó, dưới ánh lửa trại bập bùng, với ánh đèn đủ sắc màu nơi sân khấu, họng chúng tôi bùng cháy, tâm hồn như hoà vào các bản nhạc xập xình, khuấy động bầu không khí lạnh lẽo nơi miền núi. Đặc biệt nhất, lúc đó tim tôi đập thình thịch, dù xung quanh có ồn ã như nào đi chăng nữa, tâm trí tôi chỉ chờ tập thể A3 được xướng tên, tôi đã nghĩ bất cứ giải nào cũng được, điều đó sẽ chứng minh chúng tôi đã bên nhau như nào đến khi trưởng thành, khi cùng nhớ lại những hồi ức. Đến tận khi giải Nhất được công bố và nó không phải lớp tôi. Tôi đã không nhớ rõ cảm xúc lúc đó như thế nào, hụt hẫng, buồn, thất vọng, không còn chút hứng thú nào để cảm nhận cuộc vui. Và niềm hi vọng trong tôi một lần nữa được thắp lên, chờ đợi ban tổ chức công bố giải đặc biệt, cả lớp như vỡ oà trong các cung bậc cảm xúc, kể cả những bạn hay thờ ơ cũng phải bật lên những tiếng cười hạnh phúc. Công việc tiếp theo của tôi lúc đó chính là hưởng thụ bữa tiệc cùng bạn bè, và hét đến khi thanh quản của tôi không chịu nổi nữa thì thôi.
Khi về đến nhà sàn, mọi người đã thấm mệt vì sương đêm và những ngọn gió lạnh lẽo nơi đây. Tôi cũng đã rất lo lắng vì một vài người có dấu hiệu sốt và không thể cất tiếng nói nhưng điều đó cũng không thể ngăn chúng tôi tiếp tục bữa ăn khuya, đương nhiên là mì tôm cốc rồi. Một cái ấm siêu tốc lấy được từ lớp bên cạnh, đến khi các bạn đòi chúng tôi vẫn cố thêm một chút, mặc dù hơi có lỗi nhưng cảm ơn vì cốc mì tôm nóng hổi.
Tiệc vui đến đâu thì cùng phải tàn, mọi thứ thật sự kết thúc khi chúng tôi nằm cạnh nhau, chen chúc trong chiếc chăn mỏng, truyền hơi ấm cho nhau. Tôi thật sự không phóng đại chút nào khi cả lớp phải ôm nhau, hi vọng cơ thể bị nhiễm lạnh ấm lên một chút. Đó mãi là hồi ức đẹp nhất trong kí ức tôi về lớp mình, cảm ơn các bạn rất nhiều. Đến mãi về sau, khi gặp áp lực vì mưu sinh, cuộc sống xô bồ nơi thành thị lạnh lùng này, các bạn hãy nhớ về kỉ niệm ấm áp này, nó giống như que diêm với ánh lửa bé tẹo sưởi ấm cô bé bán diêm trong đêm Giáng Sinh. Một lần nữa cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã có mặt trong cuộc sống của tôi, tôi từng chả cảm nhận được chút vui vẻ nào khi học tại ngôi trường nào đó. Đến khi gặp các bạn, nó thật sự rất tuyệt vời, không từ ngữ nào có thể diễn tả nó tốt hơn từ tuyệt vời, cảm ơn rất nhiều.
Lớp 10, mọi người xúm xít ăn bánh chưng
Yooo kỉ niệm đáng nhớ nhất chắc là Mai Châu rồi =))) zui, diễn tả thì thật là khó nhưng mà zui lớm hehe 😆 haizzz ước rằng năm nay vẫn có thể được đi Hạ Longgg ❤️ Luv a3
Cấp 3 đánh dấu sự trưởng thành của mình :3 nghe có vẻ cao xa nhưng nó đơn giản là mình suy nghĩ khác đi ," người nhớn " hơn chút . Nghe khó tin nhưng bạn ấy lại là động lực để mình phát triển :>감사 해요
Đây là những củ bốc phốt chưa được công bố:
- Trước hết, ai cũng biết A3 là lớp ban D lắm con gái nhất trần đời (only 8 boys). Vẫn là câu chuyện không hồi kết trong dịp tham quan ở Mai Châu, lúc ấy lớp tôi có vẫy xe điện để đến khu tập trung tham gia cuộc thi gì gì đó. mình xin tưởng trình lại như sau:
+"Mấy đứa kia, nhanh lên nào!" _chú lái xe điện cáu kỉnh giục giã những đứa đang lề mề trên nhà sàn.
+"chú thông cảm, LỚP CHÁU NHIỀU GÁI"_một bạn nam cho hay.
một câu 4 chữ diễn tả chính xác tình hình lúc đó.
Câu chuyện sự tích "NHIỀU GÁI" kết thúc.
- Sáng ngày thứ 2 tại địa điểm tham quan, các bạn con trai chờ chúng tôi dài cổ, đến mức hát xong mấy chục bài rap chúng tôi vẫn chưa make up xong và có lẽ sự kiên nhẫn trong suốt cuộc đời các bạn đã được tiêu hao hết sạch vì chờ gái A3. Không sao, đó là một đức tính tốt, các bạn đạt chứng chỉ ĐỦ TIÊU CHUẨN CÓ BẠN GÁI "chờ em 5p".
- Đến bây giờ tôi vẫn không quên, cái đứa con trai trong lớp mượn lăn nách của tôi (1 đứa con gái). Tôi muốn khẳng định một lần rằng cái tai như một người đến tuổi lão hoá nghe rõ, tôi nhớ tôi hỏi rằng "MÀY CHẮC KHÔNG". Và nó cũng rất chắc chắn rằng "KỆ CÓ SAO ĐÂU, con trai con gái nào đều như nhau". Chai nivea ngọc trai nha các bạn (tôi sẽ không công bố danh tính bạn nam ấy vì để bảo vệ danh dự cho Nhật Đức).
- Điều này là một trong những bí mật ít ai biết. Trong những phút giây quẩy DJ cháy bỏng với âm nhạc xập xình khiến tim tôi như muốn nhảy ra ngoài, lúc đó nhìn thấy cảnh tượng này tôi không kìm chế được mà lăn xuống đất cười hả dạ (nói chính xác là cười ẻ). Lớp trưởng lớp tôi nổi tiếng với vẻ ngoài điển trai, lạnh lùng, thông minh (điều đó tôi không chắc), hút gái, trách nhiệm, .....v.v. VẬY MÀ, nó lại nhẫn tâm phá hình tượng trong mắt tôi, phút chốc sụp đổ đến không còn móng tượng. Mọi người xung quanh đều ăn mặc chỉnh tề, lộng lẫy, sẹc-xy, cháy bỏng, thì nó lại đến với buổi hoà nhạc với cái ĐẦU ƯỚT, và bộ quần áo mà hôm ấy nó vừa mặc ban chiều xuất hiện trên đôi tay hay bê nước cho lớp ấy. Mồm vừa hú hú tay cầm bộ quấn áo vẩy vẩy, vẫy vẫy. Đến lúc chúng tôi hỏi nó mới nhận tình trạng lôi thôi của bản thân. Cuộc hội thoại như sau:
+"sao mày vác bộ quần áo đến đây, vừa tắm xong à"_chúng tôi bắt gặp ánh mắt ngơ ngác như nai tơ, pha chút ngỡ ngàng nơi đáy mắt.
+"tao vừa tắm xong, thì bọn kia ới, thế là nhảy luôn lên xe".
Đấy các bạn thấy chưa, vui chơi quên mất thực tại. Cầm nguyên xi bộ quần áo vừa tắm xong để quẩy, may mắn thay trời không phụ vẻ đẹp kia mà để chúng tôi tìm thấy túi ni lông cho đựng bộ quần áo.
NẾU TÔI VUI THÌ CÓ PHẦN 2 NHA
Tuyển tập những chuyện bóc phốt chưa công bố (PART2)
- Như các bạn đã biết, hàng ghế cuối thường dành cho cánh đàn ông mạnh mõe để dễ dàng hòa mình vào những cuộc chơi và nhường những hàng ghế trên cho phái yếu chúng tôi. Nhưng đời không biết trước chữ NGỜ, đúng là A3 có cái đặc biệt của A3, những con người được cho là phái mạnh ấy lại bị SAY XE đã lên xe trước rồi chiếm những hàng ghế giữa và để trống những dãy ghế cuối, ừ hứ và bằng cách nào đó chúng thuộc về chúng tôi =)))))))))))))
- Bật mí nè, lúc bọn mình dừng xe ở trạm nghỉ để ăn sáng, khi đó Hiếu và "những bạn giấu tên" đã OÁNH RĂNG trong quán phở
- Bốc phốt bạn Yến đã vô ý làm rơi mất chiếc kéo quý giá để phục vụ cho cuộc thi làm cờ lớp :(((( ấy vậy mà trong cái rủi có cái may, lớp mềnh đã bộc lộ được chất nghệ thuật tiềm tàng, chúng mình đã quyết định xé dán giấy thành hình con kì lân, óa là tuỵt zời lun, tưởng không đẹp mà đẹp không tưởng cả nhà ơi, xong buổi tối công bố giải, bọn mình nói với nhau kiểu gì cũng chắc suất giải nhất rồi, đẹp thế cơ mà. Xong cái công bố giải nhất khum phải lớp mình, eo lúc đấy muốn lăn đùng ra sân khấu ăn vạ ban giám khảo luôn á =)))) bùm xuất hiện cả giải đặc biệt, lớp mình hú hét: "A3, A3..." j tất nhiên giải đó thuộc về lớp thiết kế ra chiếc cờ con kì lân đầy màu sắc rùi hyhy, 2 thùng nước ngọt thuộc về chúng mềnh muahahaha
Hết part2 rùi nghen, sỏry vì part2 hơi ngắn hơn so với part1 do tớ hết ý tưởng :'((( nếu ý tưởng tuôn trào tiếp tớ sẽ bù cho các cậu part3 nhớ
Àn nhônggggg
T chưa biết mở đầu kiểu gì nên cứ coi đây là câu mở đầu nhé :)). T thấy lớp mình rất ô kê, mọi người rất thân thiện, rất giỏi, rất tài năng, rất tự tin, rất chu đáo,... rất nhiều “rất” :)) và hơn cả là mọi người giúp đỡ t rất nhiều, chẳng hạn như việc giúp tớ hoà đồng hơn với các cậu này,... nhiều lắmmm :)). Kỉ niệm đáng nhớ nhất thì chắc là lần đi tham quan 2 ngày 1 đêm ý, tại lần đấy tớ được nói chuyện và tiếp xúc với mọi người nhiều nhất. Tớ được đùa nghịch cùng mọi người này, cùng tham gia làm cờ này, ngủ và thức dậy cùng nhau này :))) nói chung là rất gần gũi :))). Tớ cũng chưa được nói chuyện nhiều hết với tất cả mọi người nên mong là tớ có thể nói nhiều hơn với các cậu :)). Cảm ơn các cậu rấccc nhiềuuu :))