Yêu em 3000km

  • Home
  • Yêu em 3000km

Yêu em 3000km Chilma bê đê v

dạo này tụi tui bí còntent quấ nên lên đây hỏi coi mng thích còntent kiểu gì nè hihihi credit ảnh cho ad bun nha😘😘💗
02/02/2022

dạo này tụi tui bí còntent quấ nên lên đây hỏi coi mng thích còntent kiểu gì nè hihihi credit ảnh cho ad bun nha😘😘💗

woa fic bên kodoshi lúc nào cũng xịn ạ!!!😭😭https://www.facebook.com/101541062160604/posts/245612034420172/?d=n
02/02/2022

woa fic bên kodoshi lúc nào cũng xịn ạ!!!😭😭

https://www.facebook.com/101541062160604/posts/245612034420172/?d=n



[ChiThoma] Say rượu

Tác giả: Kodoshi

Rating: M

Disclaimer: Họ không thuộc về tôi.

Thể loại: Pỏn without plot, pỏn with feeling, Childe top, Thoma bottom, ni**le play, bj

Cảnh báo: OOC. Có cảnh quan hệ thể xác của Childe và Thoma, nếu bạn khó chịu, xin hãy bỏ qua phần truyện này.

Tóm tắt: Một lần Thoma say rượu trong vòng tay của Childe.

__________________________________________

Hôm nay là ngày nghỉ hiếm hoi của quản gia nhà Kamisato, nên anh quyết định về nhà sớm. Thoma có thói quen ngắm bầu trời sao trước khi chìm vào giấc ngủ, nên anh đang ngồi khoanh chân ngoài hành lang, nhâm nhi tách trà nóng, hưởng thụ gió đêm nhè nhẹ thổi tới. Chợt, một mùi hương quen thuộc xộc vào mũi, đôi mắt xanh lục bảo lóe lên tia vui mừng. Một bóng đen nhảy vụt qua hàng rào trước mặt, nhẹ nhàng đáp xuống khoảng sân nhỏ, chiếc khăn choàng màu đỏ sẫm bay bay rồi hạ xuống, người vừa đi vào vui vẻ giơ tay chào anh.

“Chào buổi tối, quản gia đại nhân.”

“Sao anh cứ leo rào thế, không đi vào từ cửa chính được à?”

Childe cười cười ngồi xuống bên cạnh Thoma, đặt một bình rượu nhỏ lên khay trà của anh. Hắn thả hai chân xuống đất, tay chống ra sau, nghiêng đầu nháy mắt với chàng trai tóc vàng.

“Yêu đương vụng trộm kích thích hơn mà.”

Thoma phì cười, đoạn đứng dậy đi vào trong bếp lấy thêm vài xiên dango cho Childe làm đồ nhắm. Quan chấp hành thứ mười một vui vẻ uống sake ngon nhất Inazuma, ăn dango người yêu làm. Thoma chống cằm nhìn hắn tận hưởng như một chú mèo được cho ăn cá. Ánh mắt quá mức chăm chú của Thoma khiến Childe nhộn nhạo, hắn đặt chén rượu xuống, nghiêng đầu hôn phớt lên môi anh. Mùi thơm và hương vị cay xè của rượu gián tiếp truyền qua hai cánh môi khiến Thoma nhăn mặt. Anh ghét bỏ che miệng, lùi lại khiến Childe bật cười.

“Em làm tôi đau lòng quá đó.”

“Tôi không thích đồ có cồn.”

“Ài, em đúng là không biết thưởng thức mỹ vị nhân gian.”

Childe vờ thở dài, ngồi ngay ngắn lại, tiếp tục thưởng thức bữa ăn nhẹ ngon lành. Thoma cau mày nhìn hắn. Anh từng uống đồ có cồn, dù chỉ một hớp nhỏ, nhưng vị đắng chát đầy khó chịu khiến anh không muốn thử lại chúng thêm lần nào nữa. Anh thật sự không hiểu sao Childe có thể uống một cách ngon lành đến thế. Thoma không nén được tính tò mò nổi lên, rót một ít sake vào cốc trà đã cạn của mình, rồi đưa lên mũi ngửi. Mùi trái cây thoang thoảng dịu nhẹ, khác hẳn với mùi hăng của loại rượu trước đây anh từng thử. Thoma nhăn nhó, nhắm tịt mắt lại, uống thử một ngụm, vị ngọt bất ngờ lan tỏa trên đầu lưỡi. Anh ngạc nhiên tròn mắt nhìn thứ nước sóng sánh trong chén, thích thú uống thêm. Childe bật cười trước phản ứng vô cùng đáng yêu của người thương.

“Ngon không?”

Thoma cười cười gật đầu, đặt chiếc cốc rỗng xuống khay. Childe nhanh tay rót cho anh thêm một đợt rượu, chàng trai tóc vàng vội vã xua tay.

“Không uống nữa đâu. Tôi dễ say lắm.”

“Em từng say rồi à?”

“Không hẳn. Mấy loại rượu trước đây rất đắng, nên tôi không uống nhiều, có hơi ngà ngà, không đến nỗi say khướt.”

Childe ngâm nga gì đó trong miệng, rồi nở một nụ cười cực kỳ gian xảo hướng về phía Thoma khiến anh khẽ rùng mình.

“Vậy hôm nay thử xem tửu lượng của em thế nào đi. Ginjo-shu này cũng không mạnh lắm. Để sau này còn liệu cơm gắp mắm khi đi xã giao.”

Thoma chần chừ nhìn cốc rượu, ngẫm lại lời hắn nói cũng có lý. Mở rộng quan hệ luôn là một việc vô cùng tốt đối với nhà Kamisato, và chắc chắn những bữa ăn như thế sẽ luôn có rượu, từ chối mãi cũng không hợp lễ nghi. Thoma từng nghĩ đến việc luyện uống rượu, nhưng mỗi khi đối diện với thứ chất lỏng trong suốt nhưng đắng chát kia, anh đều bỏ cuộc. Nay bình rượu nhỏ của Childe mang đến lại dễ uống đến kỳ lạ, có lẽ anh cũng nên thử thách bản thân một chút. Thoma hạ quyết tâm, cầm cốc rượu lên uống cạn. Gã trai tóc cam ngồi cạnh thích thú nhìn anh tự rót thêm sake, hai gò má trắng trẻo dần đỏ lên sau mỗi đợt rượu, đôi mắt xanh lục bảo có chút mơ màng vô cùng quyến rũ.

Một lúc lâu sau, Thoma đặt mạnh cốc xuống khay, đầu anh bắt đầu quay cuồng, tầm nhìn trước mặt trở nên nhập nhèm, như một bức tranh loang lổ màu. Anh chống tay lên đùi, những ngón tay thon dài cố gắng xoa hai bên thái dương để xua đi cơn đau. Thoma khó chịu rên rỉ thành tiếng. Childe đẩy khay trà ra sau lưng hai người, nhích lại gần người thương, có hơi lo lắng cho thể trạng của Thoma. Đáng ra hắn nên ngăn anh uống liền tù tì như thế, người không quen uống rượu rất dễ say nếu không có gì bỏ bụng trước. Childe kéo Thoma dựa vào người mình, ngăn tay anh tự dày vò làn da mỏng nơi thái dương. Chàng trai tóc vàng khó chịu xoay đầu, dụi gương mặt nóng bừng vào làn da man mát nơi cần cổ của đối phương, rồi phát ra tiếng thở dài thỏa mãn. Anh giơ tay ôm chặt lấy eo hắn, cố gắng để áp sát cả người vào cơ thể của chàng trai mang vision Thủy.

“Đau đầu quá, Childe~”

Giọng nói trong trẻo có phần nũng nịu, cách anh ngân dài tên hắn khiến cõi lòng tên quan chấp hành chộn rộn không yên, vô cùng ngứa ngáy, hệt như bị mèo cào. Thoma của hắn, khi say đáng yêu quá đi mất. Childe đặt lên đỉnh đầu lòa xòa của anh một nụ hôn, nhẹ nhàng vuốt lưng anh, như muốn vuốt đi sự khó chịu đang dày vò người trong lòng. Sự động chạm dịu dàng của Childe làm Thoma thả lỏng cơ thể, dồn hết trọng lực vào người bên cạnh, như con rắn không xương quấn lấy đối phương.

Mùi hương nam tính của Childe vờn quanh chóp mũi. Lâu rồi hai người mới gặp nhau, Thoma nhớ mùi hương ngọt ngào này chết đi được. Anh hít sâu một hơi, rồi há miệng, ngậm lấy làn da mỏng ở cổ khiến Childe rùng mình. Hàm răng nhẹ nhàng cọ sát, chiếc lưỡi nóng bỏng tham lam mút lấy hương vị anh cuồng say. Hành động đột ngột của Thoma làm Childe bật ra một tiếng rên, hắn vội vã bắt lấy gáy đối phương, ngón cái miết mạnh xương hàm của người còn đang mơ màng, ánh mắt sắc bén như thú săn mồi thích thú nhìn thẳng vào đôi mắt ngơ ngác của Thoma, khóe miệng hắn nhếch lên.

“Tôi không phải đồ ăn của em nhé.”

Cơn say khiến đầu óc Thoma chập chờn, không nghe được hai chữ đồ ăn, tai anh chỉ tiếp thu được việc Childe phủ định hắn là của mình. Anh hờn dỗi nhíu mày, bĩu môi, bực bội gằn giọng như con mèo nhỏ bị giành đồ chơi.

“Childe là của tôi mà~”

Dứt lời, anh túm chặt lấy áo đối phương, hòng kéo hắn vào một nụ hôn, nhưng tính xấu của Childe nổi lên, hắn muốn trêu chọc chú mèo nhỏ đang say này một tí, dáng vẻ say xỉn đáng yêu hiếm thấy của Thoma, hắn muốn được chứng kiến tất thảy. Tên quan chấp hành ngửa đầu ra sau, không cho Thoma chạm vào mặt mình. Đôi mày của chàng trai tóc vàng nhíu chặt hơn, có lẽ vì rượu mà mắt anh dần ướt át, trở nên long lanh hơn rất nhiều, đôi mắt xanh lục bảo giờ đây chất chứa đầy đau xót vì bị người yêu từ chối. Giọng nói mềm mại của anh lại vang lên.

“Anh ghét tôi rồi à…? Tôi muốn… hôn mà…”

Lòng Childe như có vườn hoa bừng nở vào mùa xuân, hàng nghìn con bướm vỗ cánh loạn xạ khuấy động khiến cánh hoa tung bay ngập trời. Từ trước đến giờ, Thoma là người bộc lộ cảm xúc bằng hành động, anh ít khi mở lời đòi hỏi bất kỳ thứ gì từ Childe, dù có ham muốn đến mức nào, anh cũng đè nén xuống, luôn ưu tiên những điều hắn muốn trước. Thế nên chứng kiến một Thoma trực tiếp bộc bạch mong ước thế này, có chút mới mẻ và phấn khích với Childe. Hắn không đành lòng nhìn Thoma buồn nên áp mặt tới, chạm nhẹ môi hai người vào nhau, đổi lại một nụ cười vui vẻ của đối phương.

Childe nhanh chóng lùi lại khiến Thoma hụt hẫng, anh chủ động tiến sát lại, lần này hắn không tránh né, để mặc anh tung hoành. Chàng trai tóc vàng hôn phớt lên môi người yêu hai cái, rồi thè lưỡi ra liếm môi hắn, xúc cảm mềm mại từ đôi môi mỏng làm Thoma thích thú tiếp tục liếm mút, như đang thưởng thức kẹo que, sake còn đọng trên môi khiến anh say càng thêm say. Thoma khẽ khàng đưa lưỡi vào giữa hai cánh môi, muốn thưởng thức hương vị ngọt ngào bên trong, nhưng lại chạm phải hàm răng cắn chặt, dù có nghịch ngợm liếm láp như thế nào, đối phương vẫn không chịu hé răng. Anh không vui lùi lại.

“Anh… há miệng ra đi.”

Childe nhếch khóe miệng, vô cùng thích thú trêu đùa dục vọng của đối phương. Hắn cách lớp yukata mỏng, véo nhẹ chiếc eo thon của Thoma, trầm giọng nói.

“Em ngồi lên đùi tôi đi, rồi tôi há miệng.”

__________________________________________

Đọc full tại AO3 hoặc wordpress nhé ;)
Nếu được thì bình luận những chỗ chưa tốt để tui khắc phục nhé ( ゚▽゚)/

chúc mừng sinh nhật gâu gâu boi
09/01/2022

chúc mừng sinh nhật gâu gâu boi

cảm ơn bạn Trà Đào đã gửi art cho tụi mình ạaaa 🥺💗 huhu bạn gửi hôm giáng sinh mà quên mất tiêu ko pốt TT-cr. Trà Đào on...
29/12/2021

cảm ơn bạn Trà Đào đã gửi art cho tụi mình ạaaa 🥺💗 huhu bạn gửi hôm giáng sinh mà quên mất tiêu ko pốt TT
-
cr. Trà Đào on fb / on twt
📍https://twitter.com/MycK_0805/status/1475261302830669826?s=20
reup đã có sự cho phép của tác giả, mong các bạn ko mang đi đâu nha

giáng sinh an lành nhé mn 💗 chúc mn có thời gian vui vẻ bên gia đình bạn bè , ai đang thi thì chúc thi suôn sẻ nha, thi ...
25/12/2021

giáng sinh an lành nhé mn 💗 chúc mn có thời gian vui vẻ bên gia đình bạn bè , ai đang thi thì chúc thi suôn sẻ nha, thi suôn sẻ để đón noel ấm áp an tâm nè

prompt//childe và thoma khám phá cơ thể của nhau nhưng không phải theo hướng tình dụcthoma đếm những đốm tàn nhang trên ...
17/12/2021

prompt//

childe và thoma khám phá cơ thể của nhau nhưng không phải theo hướng tình dục
thoma đếm những đốm tàn nhang trên mặt của childe, từng cái một và nói chúng nhìn như những ngôi sao trên trời
childe vuốt ve và hôn lên những vết sẹo bỏng mà thoma có từ những buổi luyện tập
họ đều trân quý đối phương và muốn khoảnh khắc ấy kéo dài mãi.

cho xin miếng với đạt ui
14/12/2021

cho xin miếng với đạt ui

tặng mng mim tumblr thôm đạt siêu mận👍💯_edit/trans: idea của 💗😘
08/12/2021

tặng mng mim tumblr thôm đạt siêu mận👍💯

_
edit/trans:
idea của 💗😘

woa xịn quá TT💗💗💗
08/12/2021

woa xịn quá TT💗💗💗



[ChiThoma] Chuyện tình nhỏ – Kỳ 1

Tác giả: Kodoshi

Rating: G (có thể thay đổi)

Disclaimer: Họ không thuộc về tôi.

Cảnh báo: OOC.

Tóm tắt: Thoma thích Childe, nhưng Childe thích Zhongli. Đó là Thoma nghĩ thế.

Tuy Thoma hay cười hay nói, nhưng một khi đã che giấu nội tâm thì không ai có thể nhìn thấu anh được. Đó là Thoma nghĩ thế.

Ghi chú: Tôi định viết angst, nhưng tôi không biết tại sao lại thành ra thế này *ôm mặt*
_______________________________________

Kỳ 1 – Tỏ tình.

Những năm trước, Thoma đều khăn gói về Mondstadt sum vầy với gia đình vào lễ mừng năm mới. Năm nay, Thoma còn vài đồ án phải chạy xuyên lễ để kịp đánh giá tốt nghiệp nên anh đành ngậm ngùi ở lại Inazuma. Anh vùi mình vào đống chăn ấm trong căn nhà trọ nhỏ, nhâm nhi cốc ca cao nóng và đắm chìm trong quyển sách chuyên ngành vừa mới mượn được từ thư viện trường. Khi ở một mình, ngày lễ và ngày thường với Thoma không có gì khác biệt. Anh sẽ tận dụng tối đa khoản thời gian mình có để làm hết việc nhà, chăm nom khu vườn nhỏ ngoài ban công, sau đó là nghiên cứu đồ án.

Tiếng đập cửa dồn dập làm Thoma giật mình đánh rơi chiếc bút đang ghi chú những đoạn trọng tâm trong sách. Anh hoài nghi nhìn về phía cửa ra vào. Ai lại tìm anh vào lúc gần nửa đêm thế này, dù khu này trị an thuộc hạng cao nhưng mấy dịp lễ lộc vẫn không thể không cảnh giác. Người bên ngoài có vẻ nôn nóng khi không thấy ai mở cửa, tên đó lại tiếp tục đập cửa theo một nhịp điệu quen thuộc. Thoma bật cười, nhanh chóng đứng dậy. Cánh cửa căn hộ nhỏ bật mở, trước mặt anh là một chiếc túi ni lông to đùng che mất mặt người thanh niên đang đứng, chỉ còn thấy mỗi mái tóc màu cam.

“Làm trò gì đấy, Childe?”

Người con trai được nhắc tên hạ túi xuống, cười rạng rỡ nhìn Thoma, đôi mắt xanh trong như đại dương giờ đây lấp lánh như bầu trời đầy sao. Hắn lách mình qua người Thoma, tự nhiên đi vào trong như thể là nhà của mình.

“Thấy anh không về Mondstatd nên tôi rủ lòng thương qua đây mừng năm mới với anh.”

Hắn vừa nói vừa đặt túi xuống bàn. Anh khẽ cười, nhẹ nhàng đóng cửa, tiện thể sửa đôi giày ai kia vất không ngay ngắn ở cửa ra vào lại, không quên đốp chát vài câu.

“Chứ không phải cậu cũng kẹt đồ án không về Snezhnaya được à. Sợ cô đơn quá nên mới chạy qua chỗ tôi chứ gì.”

Childe ngồi phịch xuống, bĩu môi với anh rồi loay hoay bày đồ ăn. Tempura anh đào, dango ba màu, xiên que ba vị, konda và cá nướng còn đang bốc khói cùng với hai lon bia khui sẵn được đặt gọn gàng trên chiếc bàn nhỏ. Thoma đi về phía bếp, lấy chén đũa, đưa một bộ cho Childe rồi ngồi xuống đối diện hắn. Anh nhăn mũi chỉ vào lon bia.

“Đã nói bao nhiêu lần là tôi không uống đồ có cồn.”

“Ài, lâu lâu mới có dịp thế này, anh cứ thoải mái đi, tôi trông chừng cho.”

Thoma tặc lưỡi. Anh hầu như không uống đồ có cồn, một là vì thứ đó không ngon, hai là anh rất dễ say, mỗi lần say thì toàn gây ra chuyện kinh thiên động địa. Có lần anh uống nhầm ly bia của bạn cùng lớp, hậu quả là anh suýt nữa đập nát quá nhậu của người ta, thiệt hại đã gây ra cũng không phải nhỏ, anh phải tăng ca làm thêm ba tháng liên tục mới trả hết nợ. Thấy Thoma không hứng thú, Childe chẹp miệng, hớp một ngụm konda, nước súp nóng chảy dọc xuống thực quản, đọng lại ở dạ dày khiến cả người ấm lên, hắn thở dài thỏa mãn rồi vùi đầu vào ăn lấy ăn để. Thoma mỉm cười, anh vừa ăn tối cách đây vài tiếng, bụng vẫn còn hơi no nên chỉ ăn vài miếng dango rồi gác đũa vui vẻ nhìn người kia ăn uống ngon lành.

Childe là đàn em sau anh hai khóa, họ quen nhau trong một lần cắm trại của khoa. Ấn tượng bởi vẻ ngoài khá giống nhau, cả hai bắt chuyện rồi dần thân thiết lúc nào không hay. Ngoại trừ những lúc chạy đồ án, hai người luôn dính nhau như hình với bóng, đến nỗi bạn bè thân thiết đều trêu hai người là anh em song sinh. Ban đầu, đúng là Thoma đối xử với Childe như em trai, nhưng dần dần, thứ tình cảm đó đã thay đổi lúc nào không hay. Anh sẽ đỏ mặt mỗi lần Childe nhìn vào mắt anh rồi cười, tim anh sẽ gia tốc mỗi khi hắn đến gần và khoác vai anh. Anh sẽ cảm thấy ghen tị khi hắn thân thiết với những người bạn khác giới, sẽ cảm thấy tủi thân khi có người tỏ tình với hắn, sẽ cảm thấy ấm áp khi hắn quan tâm những lúc anh buồn hay mệt mỏi. Và những cảm xúc này, chỉ có bản thân anh biết. Tuy Thoma hay cười hay nói, nhưng một khi đã che giấu nội tâm thì không ai có thể nhìn thấu anh được. Anh cũng không định bày tỏ, vì anh biết người Childe thầm thương không phải là anh. Mong chờ gì ở một tình yêu đơn phương chứ.

Một lúc sau, bàn ăn đã được Childe “dọn dẹp” sạch sẽ, hắn cũng đã uống sạch hai lon bia vừa khui. Sức uống của Childe không thấp, nhưng đồ ăn nóng hổi và nhiệt đồ phòng ấm áp khiến mặt hắn ửng đỏ, đôi mắt tinh ranh giờ đây mơ màng như muốn ngủ. Thoma vẫn chống cằm quan sát Childe từ nãy đến giờ, không nén được tiếng cười chiều chuộng. Anh với tay xoa tóc mái của hắn rồi dọn dẹp bàn ăn, đứng lên đem rác và chén đũa bẩn về phía bồn rửa. Childe lầm bầm gì đó trong miệng, sau đó đứng dậy lẽo đẽo theo sau Thoma. Hắn vòng tay qua eo anh, cúi đầu và vùi mặt vào đầu vai của chàng trai tóc vàng khiến Thoma đơ người.

“Cậu… sao thế?”

Childe lúng búng nói gì đó, miệng hắn áp vào lớp vải hoodie mềm mại của Thoma nên phát âm không được rõ ràng. Anh vội vàng rửa tay, định gỡ tay hắn ra thì vòng tay quanh eo càng siết chặt hơn, bàn tay lạnh lẽo vừa nhúng nước của anh áp lên mu bàn tay to lớn của đối phương, cảm giác ấm áp khiến anh không nỡ rời xa. Có lẽ Childe có điều phiền lòng. Bởi vì những lúc như thế, hắn sẽ không hẹn trước mà mua đồ ăn và bia sang chỗ anh, có hôm anh không có nhà nên phải đứng đợi mấy tiếng đồng hồ, rồi mặc kệ đời ngồi tống hết vào mồm, sau đó bắt đầu làm nũng với anh. Thoma không hiểu tại sao anh chàng mét chín này lại bộc bạch mặt yếu đuối và đáng yêu ấy với mình, đôi lúc anh tự huyễn hoặc rằng hắn thích mình, nhưng có lẽ do hắn chỉ xem anh là anh trai. Một đứa em đang phiền lòng thì rất cần một người anh để vỗ về an ủi.

Thoma để yên cho hắn ôm một lúc, rồi vỗ nhẹ vào tay hắn.

“Này, sang đệm ngồi được không. Chân tôi tê rồi.”

Childe im lặng. Thoma cứ tưởng hắn ngủ gục, cho đến khi chàng trai cao hơn vừa ôm Thoma vừa xoay người hướng về đệm mà đi. Tư thế kỳ quặc khiến hai người di chuyển khó khăn, Thoma có phản kháng nhưng hắn vẫn bướng bỉnh đi tới, kết quả là cả hai ngã sóng xoài ra đệm. Thoma bị Childe dồn hết trọng lượng lên người, anh phát ra một tiếng kêu đau đớn làm hắn hoảng hồn ngồi bật dậy. Như được giải thoát khỏi quả núi nghìn cân, Thoma thở hắt một hơi, nằm ngửa ra nhìn chằm chằm tên tội đồ đang tỏ vẻ hối lối. Anh ngồi dậy, vờ cau mày tức giận, định bụng răn đe cái tên không biết lớn nhỏ này một phen thì câu tiếp theo Childe nói khiến anh nghẹn họng.

“Thoma, hẹn hò với tôi nhé?”

Thoma trừng mắt không thể tin nhìn Childe. Điều đầu tiên anh nghĩ là hắn đã nhận nhầm anh với thầy Zhongli, giảng viên Sử học đang công tác tại trường, cũng là người Childe thầm thương trộm nhớ ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên. Nhưng hắn vừa gọi tên anh nên có lẽ không phải thế. Với cả ngoại hình của anh và thầy Zhongli hoàn toàn khác xa nhau, không thể nào vì say mà nhận nhầm dễ dàng như thế được. Childe thấy Thoma im lìm không nói lời nào, hắn mếu máo.

“Đến cả anh cũng từ chối tôi ư?”

Rất nhiều dấu hỏi chấm xuất hiện trong đầu Thoma. Cũng? Có ai đó đã từ chối Childe ư? Thầy Zhongli? Tên nhóc này đi tỏ tình rồi à? Bị từ chối nên sốc tâm lý, giờ gặp ai cũng tỏ tình bừa bãi thế à? Thoma trầm ngâm nhìn Childe xụ mặt.

“Cậu… thích thầy Zhongli mà?”

“Tôi không thích thầy Zhongli. Với cả, thầy ấy có người yêu rồi.”

“À…” Ra là thế. Thoma chỉ tin câu sau, câu đầu không hề có sức thuyết phục.

“Nên anh hẹn hò với tôi nhé?”

Thoma nheo mắt, cảnh giác nhìn Childe.

“Cậu đã nói câu này với bao nhiêu người trước khi tới đây rồi?”

“Không nói với ai cả. Nói với mình anh thôi. Nên hẹn hò với tôi nhé?”

Childe lặp lại lần thứ ba, nắm lấy tay anh, đôi mắt xanh lam tha thiết nhìn thẳng vào mắt anh, khiến tim Thoma hẫng một nhịp. Anh thấy mặt mình nóng bừng lên, dù biết tên nhóc này đang say xỉn ăn nói lung tung, nhưng anh không kiềm được cảm giác chộn rộn trong dạ dày. Thoma có muốn hẹn hò với Childe không? Có chứ, rất muốn là đằng khác. Nhưng anh không muốn lợi dụng lúc người đang thất tình mà chiếm lấy tình cảm ấy.

“Tại sao?”

“Tại sao gì?” Childe ngây ra nhìn anh.

“Tại sao lại là tôi?”

“Tôi thích anh mà.” Lần này đến lượt Thoma ngây người. Childe bật cười nhìn gương mặt dại ra của Thoma, hắn dùng ngón cái xoa mu bàn tay của anh, những ngón tay còn lại gãi nhẹ vào lòng bàn tay. Hắn tủm tìm nhìn Thoma chuyển từ trạng thái ngây ngốc sang tự hỏi, rồi thành xấu hổ. Gương mặt anh đỏ bừng như màu áo hoodie trên người.

“Không đúng. Cậu thích thầy Zhongli mà?”

“Ơ hay, tình cảm của tôi mà anh cứ phủ định là sao?”

“Không… nhưng lúc nào cậu cũng nói về thầy Zhongli, hết lời ca ngợi, rồi cười rất tươi mỗi khi thấy thầy ấy. Cậu còn dốc hết tâm huyết chuẩn bị quà sinh nhật cho thầy ấy nữa cơ mà. Cậu có như thế với tôi đâu? Sao lại thích tôi được?” Thoma hoảng quá nên nói toẹt ra hết những gì mình nghĩ trong đầu. Đến lúc nhận ra lời mình nói ngu ngốc đến cỡ nào, anh vội bịt miệng mình, ước gì có cái lỗ nào đó để chui xuống và không phải đối mặt với tên say rượu trước mặt.

“Anh ghen à?”

Tên say rượu Childe cười càng tươi hơn, hắn chống tay sang hai bên đùi Thoma, rướn người lên để gương mặt hai người gần trong gang tấc. Hơi thở nóng bừng pha lẫn mùi bia thoang thoảng phả vào chóp mũi Thoma khiến mặt anh càng ngày đỏ hơn. Thoma nhích dần về phía sau thì Childe lại nhích lên bù, hai người cứ một lùi một tiến cho đến khi lưng Thoma chạm vách tường. Anh quẫn bách nhìn vào đôi mắt gian manh trước mặt, bên tai chỉ còn tiếng tim đập liên hồi trong lồng ngực. Thoma muốn thoát khỏi tình huống khó xử này, nhưng não anh giờ chỉ đọng lại câu nói “Tôi thích anh” của Childe, mọi hoạt động khác bắt đầu ngưng trệ.

Bỗng một cảm giác mềm mại chạm vào môi anh. Mùi bia thoang thoảng ở chóp mũi nay tấn công vào đôi môi đang hé mở khiến anh chóang váng. Thoma tròn mắt nhìn gương mặt điển trai của chàng tóc cam phóng đại trước mắt, mất hai giây xử lý để anh đẩy mạnh hai vai khiến hắn bật ngửa, mất đà và té lăn ra sàn. Childe cong người rên rỉ. Thoma hốt hoảng bò đến, chưa kịp hỏi thăm thì bị Childe kéo vào lòng. Hắn dùng hai tay hai chân ôm chặt lấy cả người anh, ép đầu anh vùi vào ngực hắn. Tiếng tim đập rộn ràng bên tai của anh giờ đây có thêm hòa âm mới. Thoma ngẩn người lắng nghe âm thanh rung động từ trong lồng ngực trước mặt mình, mùi hương thanh mát từ người hắn nhẹ nhàng bao trọn lấy anh.

“Tôi thích anh, Thoma. Hẹn hò với tôi nhé?”

Giọng nói ngọt ngào phát ra trên đỉnh đầu khiến Thoma say. Cả người anh lâng lâng như đi trên mây, anh rất muốn trả lời có ngay tắp lự, nhưng lý trí đã kịp thời ra tay. Liệu Childe thích anh thật lòng, hay chỉ là phút bồng bột vì thất tình cần được ai đó xoa dịu? Biết đâu có một ngày Childe tỉnh táo lại, nhận ra thứ tình cảm dành cho anh chỉ là ngộ nhận và quay đầu bỏ đi, thì anh phải làm thế nào? Hai người thậm chí còn chưa chính thức xác định quan hệ, thế mà viễn cảnh Childe rời đi đã khiến Thoma đau đớn khốn cùng, thế thì làm sao anh chịu đựng được nếu điều đó thật sự xảy ra. Thoma biết bản thân lụy tình, vì thế anh không muốn bất cẩn chấp nhận tình cảm của một ai đó khi chưa chắc chắn điều gì cả, anh không muốn bản thâm hãm sâu vào và không thoát ra được. Thế nên, anh nhẹ nhàng từ chối.

“Không được.”

“Tại sao?”

“Tôi không thích cậu.”

Thoma vùi mặt sâu hơn vào lồng ngực ấm áp của Childe, tay anh siết chặt lưng áo hắn. Nói lời trái với lòng mình đau hơn anh tưởng. Anh không dám đối diện với Childe, anh sợ nhìn thấy ánh mắt thất vọng của hắn, anh sợ mình sẽ mủi lòng rồi đồng ý hẹn hò. Anh nằm im chờ đợi phản ứng từ đối phương. Trái với tưởng tượng của anh, Childe chỉ nhẹ nhàng kéo anh ra, nâng cằm anh lên để đối mặt với hắn.

“Không sao, tôi sẽ làm cho anh thích tôi.”

Nụ cười rạng rỡ đầy tự tin của Childe khiến lòng Thoma dậy sóng. Anh thật sự muốn hét lên rằng, “Không cần đâu, vì tôi đã thích cậu từ lâu rồi.” Nhưng Thoma chỉ mím môi rồi lại cúi đầu xuống. Chàng trai vừa bị từ chối cười hì hì, vươn tay kéo anh vào lòng, dùng cằm cọ vài cái lên mái tóc mềm mại của Thoma. Anh yên lặng hưởng thụ sự thoải mái này khoảng vài giây rồi chợt nhớ bản thân vừa từ chối đối phương thì vẫy vùng đẩy Childe ra làm hắn bất mãn bĩu môi. Thoma cảm thấy nhìn Childe hờn dỗi như thế một lúc nữa thì anh sẽ buột miệng đồng ý hẹn hò, thế là anh bèn đứng dậy đuổi tên to xác về nhà, mặc kệ Childe kèo nài đu bám ở cửa ra sao. Thoma đẩy được hắn ra ngoài, đóng sầm cửa lại. Anh dựa lưng vào cửa thở hổn hển, trái tim bé nhỏ vẫn còn chạy nước rút từ nãy đến giờ giật thót lên một cái khi anh nghe thấy tiếng Childe đứng ở ngoài cửa gào lên.

“Tôi thích anh!! Lần sau nhớ đồng ý hẹn hò với tôi đấy!!”

Thoma trượt dài, ngồi phịch xuống sàn, úp gương mặt nóng hổi vào lòng bàn tay. Tại sao lại thành ra thế này?

Hết kỳ 1.

iu toá chưa gì blog đã 100 likes rồi cả nhà 🥺💗 dù tụi mình ít đăng kinh khủng khiếp arghbê đã nói, đây chỉ là khởi đầu c...
07/12/2021

iu toá chưa gì blog đã 100 likes rồi cả nhà 🥺💗 dù tụi mình ít đăng kinh khủng khiếp argh

bê đã nói, đây chỉ là khởi đầu cho việc chilma thống trị thế giới th 😈 sắp tới tụi mình sẽ có thêm nhiều content nữa như viết, các prompt và cũng sẽ có thêm nhìu sự cợt nhả nữa 😈😈 cảm ơn mng zì đã iu đạtthôm cũng như blog thiệc nhìu nhe 😋!!

tặng mng mim tự đẻ 👍

gáy
27/11/2021

gáy



Tác giả: Kodoshi.

Cảnh báo: OOC.

VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC MÀ KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP.

A/N: Fiction này lấy ý tưởng từ việc tôi đem Childe cấp 60 ra đỡ đòn của mắt bão thay cho Thoma cấp 19 :))))))
_________________________________________________

Trong một căn phòng riêng tại quán trà Komore, Tartaglia suýt xoa khi Thoma dùng vải mềm có thấm thảo dược xử lý vết thương trên cánh tay cho hắn. Một vết xước kéo dài từ cổ tay trái lên khuỷu tay, miệng vết thương khá sâu, máu vẫn còn rỉ ra chảy dọc xuống bàn tay, một màu đỏ chói mắt khiến người khác sợ hãi. Chuyện là đội bốn người Aether, Bennett, Tartaglia và Thoma đang dạo quanh bản đồ để tìm rương báu, nhân tiện huấn luyện để Thoma mạnh hơn thì gặp hai con mắt bão. Vì không chuẩn bị kỹ càng nên cả đội chật vật hồi lâu mới hạ được chúng. Tartaglia bị thương, ba người còn lại chỉ xây xát nhẹ.

Ban đầu Tartaglia chẳng thèm đoái hoài đến việc rửa vết thương vì đây là những vết tích chứng tỏ hắn từng chinh chiến sa trường, sau một lúc giằng co với ba người còn lại trong đội, hắn đành giơ tay đầu hàng để cậu thiếu niên tóc vàng mới gia nhập giúp hắn bôi thuốc. Nước thuốc từ khăn thấm vào vết xước, cảm giác lành lạnh bỏng rát khiến hắn không kiềm được tiếng kêu than. Thoma nghe thấy hắn kêu đau bèn giảm nhẹ lực tay, dù trước đó cậu đã cố gắng nhẹ nhàng hết sức có thể. Chợt nhận ra mình vừa vô ý để lộ mặt yếu đuối, Tartaglia bèn cắn răng ngăn tiếng kêu la của bản thân lại.

Cậu thiếu niên chăm chú nhìn tay Tartaglia, cẩn thận bôi thuốc, nắng chiều từ ngoài khung cửa sổ chiếu vào, chảy dài trên sườn mặt, hắt lên mái tóc vàng khiến cả người cậu như bừng sáng. Tartaglia thất thần nhìn cậu, Băng Thần ơi, sao một con người lại có thể đẹp đến nhường này. Đôi mắt lục bảo sáng như sao, đôi môi mỏng lúc nào cũng nở nụ cười như sớm mai. Hắn phân vân không biết nên đè cậu ra hôn hay tiếp tục hưởng thụ sự chăm sóc dịu dàng này. Suy nghĩ của hắn bắt đầu trôi dạt lên chín tầng mây, cảm giác đau đớn cũng không thể làm phiền hắn. Hai người cứ thế một người băng bó, một người yên lặng ngắm nhìn, cho đến khi Thoma nở một nụ cười hài lòng, đặt hộp thuốc sang một bên, cậu ngước mắt lên nhìn hắn. Tartaglia cảm thấy tim mình lại hẫng một nhịp.

“Xong rồi đấy, Tartaglia. Lần sau anh đừng liều mạng đứng chắn trước mặt tôi như thế nữa, tôi có thể tự bảo vệ bản thân mà.”

Tartaglia huơ cánh tay đã được Thoma băng bó gọn gàng, cảm giác nhức nhối khi động vào vết thương khiến hắn cau mày. Nghĩ đến việc Thoma có thể đã bị thương như thế này làm tâm trạng đang vui vẻ của hắn biến mất, thay vào đó là sự bực dọc không hiểu được.

“Tôi không chắn thì người đang phải băng bó là cậu đấy.”

Thoma bối rối. Lời đối phương nói có phần đúng, nhưng để người khác bị thương vì mình, đặc biệt là Tartaglia, trong lòng cậu rất khó chịu. Thoma luôn sống theo cách trao đổi ân tình, người ta nợ cậu, cậu nợ lại người ta, nhưng đến lượt Tartaglia thì cậu lại không muốn hắn bị bất kỳ tổn thương nào. Cậu muốn hắn được hưởng những điều tốt nhất, được bảo vệ toàn vẹn bằng tấm khiên lửa mạnh mẽ của cậu. Nhưng có lẽ cậu còn quá yếu, nên hắn mới bị thương. Cảm giác tội lỗi dâng trào, Thoma buồn bã, nếu cậu có tai như Gorou, ắt hẳn giờ đây chúng cũng rũ xuống như tâm trạng của cậu. Tartaglia giật thót, vội vã lên tiếng trấn an.

“Này, tôi không có ý mắng cậu đâu. Đừng làm vẻ mặt đấy.”

Hắn gãi đầu gãi tai, không biết an ủi người trước mặt như thế nào, hắn chỉ biết chém giết, nào biết cách xoa dịu cảm xúc của người khác cơ chứ. Thoma vẫn không nói gì, chỉ xụ mặt ngồi đó. Tartaglia bối rối một lúc rồi thở dài, buông một câu “Thật hết cách với cậu” rồi ôm Thoma vào lòng. Cậu vòng tay đáp lại cái ôm, vùi mặt vào cổ hắn, lầm bầm hai tiếng xin lỗi và cảm ơn. Tartaglia mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt mái tóc bồng bềnh của người trong lòng. Hắn hôn nhẹ lên trán cậu, đổi lại cái ôm chặt hơn từ Thoma.

“Đồ ngốc, nhanh mạnh lên để cùng tôi nam chinh bắc chiến nào.”

Thoma khẽ gật đầu, không ngăn nụ cười nhẹ trên môi. Chỉ có hắn mới có thể khiến tâm trạng cậu lên xuống thất thường như thế này. Chỉ có hắn mới có thể khiến cậu cảm thấy ấm áp và an yên đến nhường này. Được người khác bảo vệ, cảm giác cũng không tệ lắm. Thoma cọ mũi vào cổ hắn, hít lấy mùi hương đặc trưng đã bao lần khiến cậu say mê. Tartaglia khẽ cười, hắn cúi xuống thì thầm vào tai cậu điều gì đó làm Thoma úp mặt vào vai hắn để che đi gương mặt đỏ bừng của mình. Ngoài chiến đấu, Tartaglia còn rất giỏi trong việc trêu chọc Thoma.

Bennett quay đầu lại nhìn hai chàng thanh niên rồi quay lại nhìn nồi lẩu chỉ còn phân nửa, huých tay Aether đang hì hục tranh ăn với Paimon.

“Này, không kêu họ sang ăn à?”

“Mặc kệ đi, họ tự lo được. Cậu ăn nhiều vào.”

Aether vừa nói vừa gắp thêm thịt cho vào chén của Bennett. Cậu đã quá quen với việc này rồi. Từ ngày cậu kéo được Thoma về đội, không ngày nào hai người họ không mùi mẫn như thế, Aether nhìn ngán rồi. Hôm nay là lần đầu Bennett đi chung với họ nên còn ngỡ ngàng, cứ tập dần rồi quen. Đoạn, nhà lữ hành giật được miếng thịt rõ to từ tay Paimon rồi lại cho vào chén của Bennett khiến cô nàng hét toáng lên. Thật là một buổi chiều yên bình.

Hết.

🐳 : làm ơn đừng nói cho em ấy biết tôi giả bộ🍅 : vậy tại sao chúng ta không biến nó thành thật luôn đi?
27/11/2021

🐳 : làm ơn đừng nói cho em ấy biết tôi giả bộ
🍅 : vậy tại sao chúng ta không biến nó thành thật luôn đi?

Address

Chilma Hell Aaaa

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Yêu em 3000km posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Shortcuts

  • Address
  • Alerts
  • Claim ownership or report listing
  • Want your business to be the top-listed Pet Store/pet Service?

Share