08/12/2021
woa xịn quá TT💗💗💗
[ChiThoma] Chuyện tình nhỏ – Kỳ 1
Tác giả: Kodoshi
Rating: G (có thể thay đổi)
Disclaimer: Họ không thuộc về tôi.
Cảnh báo: OOC.
Tóm tắt: Thoma thích Childe, nhưng Childe thích Zhongli. Đó là Thoma nghĩ thế.
Tuy Thoma hay cười hay nói, nhưng một khi đã che giấu nội tâm thì không ai có thể nhìn thấu anh được. Đó là Thoma nghĩ thế.
Ghi chú: Tôi định viết angst, nhưng tôi không biết tại sao lại thành ra thế này *ôm mặt*
_______________________________________
Kỳ 1 – Tỏ tình.
Những năm trước, Thoma đều khăn gói về Mondstadt sum vầy với gia đình vào lễ mừng năm mới. Năm nay, Thoma còn vài đồ án phải chạy xuyên lễ để kịp đánh giá tốt nghiệp nên anh đành ngậm ngùi ở lại Inazuma. Anh vùi mình vào đống chăn ấm trong căn nhà trọ nhỏ, nhâm nhi cốc ca cao nóng và đắm chìm trong quyển sách chuyên ngành vừa mới mượn được từ thư viện trường. Khi ở một mình, ngày lễ và ngày thường với Thoma không có gì khác biệt. Anh sẽ tận dụng tối đa khoản thời gian mình có để làm hết việc nhà, chăm nom khu vườn nhỏ ngoài ban công, sau đó là nghiên cứu đồ án.
Tiếng đập cửa dồn dập làm Thoma giật mình đánh rơi chiếc bút đang ghi chú những đoạn trọng tâm trong sách. Anh hoài nghi nhìn về phía cửa ra vào. Ai lại tìm anh vào lúc gần nửa đêm thế này, dù khu này trị an thuộc hạng cao nhưng mấy dịp lễ lộc vẫn không thể không cảnh giác. Người bên ngoài có vẻ nôn nóng khi không thấy ai mở cửa, tên đó lại tiếp tục đập cửa theo một nhịp điệu quen thuộc. Thoma bật cười, nhanh chóng đứng dậy. Cánh cửa căn hộ nhỏ bật mở, trước mặt anh là một chiếc túi ni lông to đùng che mất mặt người thanh niên đang đứng, chỉ còn thấy mỗi mái tóc màu cam.
“Làm trò gì đấy, Childe?”
Người con trai được nhắc tên hạ túi xuống, cười rạng rỡ nhìn Thoma, đôi mắt xanh trong như đại dương giờ đây lấp lánh như bầu trời đầy sao. Hắn lách mình qua người Thoma, tự nhiên đi vào trong như thể là nhà của mình.
“Thấy anh không về Mondstatd nên tôi rủ lòng thương qua đây mừng năm mới với anh.”
Hắn vừa nói vừa đặt túi xuống bàn. Anh khẽ cười, nhẹ nhàng đóng cửa, tiện thể sửa đôi giày ai kia vất không ngay ngắn ở cửa ra vào lại, không quên đốp chát vài câu.
“Chứ không phải cậu cũng kẹt đồ án không về Snezhnaya được à. Sợ cô đơn quá nên mới chạy qua chỗ tôi chứ gì.”
Childe ngồi phịch xuống, bĩu môi với anh rồi loay hoay bày đồ ăn. Tempura anh đào, dango ba màu, xiên que ba vị, konda và cá nướng còn đang bốc khói cùng với hai lon bia khui sẵn được đặt gọn gàng trên chiếc bàn nhỏ. Thoma đi về phía bếp, lấy chén đũa, đưa một bộ cho Childe rồi ngồi xuống đối diện hắn. Anh nhăn mũi chỉ vào lon bia.
“Đã nói bao nhiêu lần là tôi không uống đồ có cồn.”
“Ài, lâu lâu mới có dịp thế này, anh cứ thoải mái đi, tôi trông chừng cho.”
Thoma tặc lưỡi. Anh hầu như không uống đồ có cồn, một là vì thứ đó không ngon, hai là anh rất dễ say, mỗi lần say thì toàn gây ra chuyện kinh thiên động địa. Có lần anh uống nhầm ly bia của bạn cùng lớp, hậu quả là anh suýt nữa đập nát quá nhậu của người ta, thiệt hại đã gây ra cũng không phải nhỏ, anh phải tăng ca làm thêm ba tháng liên tục mới trả hết nợ. Thấy Thoma không hứng thú, Childe chẹp miệng, hớp một ngụm konda, nước súp nóng chảy dọc xuống thực quản, đọng lại ở dạ dày khiến cả người ấm lên, hắn thở dài thỏa mãn rồi vùi đầu vào ăn lấy ăn để. Thoma mỉm cười, anh vừa ăn tối cách đây vài tiếng, bụng vẫn còn hơi no nên chỉ ăn vài miếng dango rồi gác đũa vui vẻ nhìn người kia ăn uống ngon lành.
Childe là đàn em sau anh hai khóa, họ quen nhau trong một lần cắm trại của khoa. Ấn tượng bởi vẻ ngoài khá giống nhau, cả hai bắt chuyện rồi dần thân thiết lúc nào không hay. Ngoại trừ những lúc chạy đồ án, hai người luôn dính nhau như hình với bóng, đến nỗi bạn bè thân thiết đều trêu hai người là anh em song sinh. Ban đầu, đúng là Thoma đối xử với Childe như em trai, nhưng dần dần, thứ tình cảm đó đã thay đổi lúc nào không hay. Anh sẽ đỏ mặt mỗi lần Childe nhìn vào mắt anh rồi cười, tim anh sẽ gia tốc mỗi khi hắn đến gần và khoác vai anh. Anh sẽ cảm thấy ghen tị khi hắn thân thiết với những người bạn khác giới, sẽ cảm thấy tủi thân khi có người tỏ tình với hắn, sẽ cảm thấy ấm áp khi hắn quan tâm những lúc anh buồn hay mệt mỏi. Và những cảm xúc này, chỉ có bản thân anh biết. Tuy Thoma hay cười hay nói, nhưng một khi đã che giấu nội tâm thì không ai có thể nhìn thấu anh được. Anh cũng không định bày tỏ, vì anh biết người Childe thầm thương không phải là anh. Mong chờ gì ở một tình yêu đơn phương chứ.
Một lúc sau, bàn ăn đã được Childe “dọn dẹp” sạch sẽ, hắn cũng đã uống sạch hai lon bia vừa khui. Sức uống của Childe không thấp, nhưng đồ ăn nóng hổi và nhiệt đồ phòng ấm áp khiến mặt hắn ửng đỏ, đôi mắt tinh ranh giờ đây mơ màng như muốn ngủ. Thoma vẫn chống cằm quan sát Childe từ nãy đến giờ, không nén được tiếng cười chiều chuộng. Anh với tay xoa tóc mái của hắn rồi dọn dẹp bàn ăn, đứng lên đem rác và chén đũa bẩn về phía bồn rửa. Childe lầm bầm gì đó trong miệng, sau đó đứng dậy lẽo đẽo theo sau Thoma. Hắn vòng tay qua eo anh, cúi đầu và vùi mặt vào đầu vai của chàng trai tóc vàng khiến Thoma đơ người.
“Cậu… sao thế?”
Childe lúng búng nói gì đó, miệng hắn áp vào lớp vải hoodie mềm mại của Thoma nên phát âm không được rõ ràng. Anh vội vàng rửa tay, định gỡ tay hắn ra thì vòng tay quanh eo càng siết chặt hơn, bàn tay lạnh lẽo vừa nhúng nước của anh áp lên mu bàn tay to lớn của đối phương, cảm giác ấm áp khiến anh không nỡ rời xa. Có lẽ Childe có điều phiền lòng. Bởi vì những lúc như thế, hắn sẽ không hẹn trước mà mua đồ ăn và bia sang chỗ anh, có hôm anh không có nhà nên phải đứng đợi mấy tiếng đồng hồ, rồi mặc kệ đời ngồi tống hết vào mồm, sau đó bắt đầu làm nũng với anh. Thoma không hiểu tại sao anh chàng mét chín này lại bộc bạch mặt yếu đuối và đáng yêu ấy với mình, đôi lúc anh tự huyễn hoặc rằng hắn thích mình, nhưng có lẽ do hắn chỉ xem anh là anh trai. Một đứa em đang phiền lòng thì rất cần một người anh để vỗ về an ủi.
Thoma để yên cho hắn ôm một lúc, rồi vỗ nhẹ vào tay hắn.
“Này, sang đệm ngồi được không. Chân tôi tê rồi.”
Childe im lặng. Thoma cứ tưởng hắn ngủ gục, cho đến khi chàng trai cao hơn vừa ôm Thoma vừa xoay người hướng về đệm mà đi. Tư thế kỳ quặc khiến hai người di chuyển khó khăn, Thoma có phản kháng nhưng hắn vẫn bướng bỉnh đi tới, kết quả là cả hai ngã sóng xoài ra đệm. Thoma bị Childe dồn hết trọng lượng lên người, anh phát ra một tiếng kêu đau đớn làm hắn hoảng hồn ngồi bật dậy. Như được giải thoát khỏi quả núi nghìn cân, Thoma thở hắt một hơi, nằm ngửa ra nhìn chằm chằm tên tội đồ đang tỏ vẻ hối lối. Anh ngồi dậy, vờ cau mày tức giận, định bụng răn đe cái tên không biết lớn nhỏ này một phen thì câu tiếp theo Childe nói khiến anh nghẹn họng.
“Thoma, hẹn hò với tôi nhé?”
Thoma trừng mắt không thể tin nhìn Childe. Điều đầu tiên anh nghĩ là hắn đã nhận nhầm anh với thầy Zhongli, giảng viên Sử học đang công tác tại trường, cũng là người Childe thầm thương trộm nhớ ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên. Nhưng hắn vừa gọi tên anh nên có lẽ không phải thế. Với cả ngoại hình của anh và thầy Zhongli hoàn toàn khác xa nhau, không thể nào vì say mà nhận nhầm dễ dàng như thế được. Childe thấy Thoma im lìm không nói lời nào, hắn mếu máo.
“Đến cả anh cũng từ chối tôi ư?”
Rất nhiều dấu hỏi chấm xuất hiện trong đầu Thoma. Cũng? Có ai đó đã từ chối Childe ư? Thầy Zhongli? Tên nhóc này đi tỏ tình rồi à? Bị từ chối nên sốc tâm lý, giờ gặp ai cũng tỏ tình bừa bãi thế à? Thoma trầm ngâm nhìn Childe xụ mặt.
“Cậu… thích thầy Zhongli mà?”
“Tôi không thích thầy Zhongli. Với cả, thầy ấy có người yêu rồi.”
“À…” Ra là thế. Thoma chỉ tin câu sau, câu đầu không hề có sức thuyết phục.
“Nên anh hẹn hò với tôi nhé?”
Thoma nheo mắt, cảnh giác nhìn Childe.
“Cậu đã nói câu này với bao nhiêu người trước khi tới đây rồi?”
“Không nói với ai cả. Nói với mình anh thôi. Nên hẹn hò với tôi nhé?”
Childe lặp lại lần thứ ba, nắm lấy tay anh, đôi mắt xanh lam tha thiết nhìn thẳng vào mắt anh, khiến tim Thoma hẫng một nhịp. Anh thấy mặt mình nóng bừng lên, dù biết tên nhóc này đang say xỉn ăn nói lung tung, nhưng anh không kiềm được cảm giác chộn rộn trong dạ dày. Thoma có muốn hẹn hò với Childe không? Có chứ, rất muốn là đằng khác. Nhưng anh không muốn lợi dụng lúc người đang thất tình mà chiếm lấy tình cảm ấy.
“Tại sao?”
“Tại sao gì?” Childe ngây ra nhìn anh.
“Tại sao lại là tôi?”
“Tôi thích anh mà.” Lần này đến lượt Thoma ngây người. Childe bật cười nhìn gương mặt dại ra của Thoma, hắn dùng ngón cái xoa mu bàn tay của anh, những ngón tay còn lại gãi nhẹ vào lòng bàn tay. Hắn tủm tìm nhìn Thoma chuyển từ trạng thái ngây ngốc sang tự hỏi, rồi thành xấu hổ. Gương mặt anh đỏ bừng như màu áo hoodie trên người.
“Không đúng. Cậu thích thầy Zhongli mà?”
“Ơ hay, tình cảm của tôi mà anh cứ phủ định là sao?”
“Không… nhưng lúc nào cậu cũng nói về thầy Zhongli, hết lời ca ngợi, rồi cười rất tươi mỗi khi thấy thầy ấy. Cậu còn dốc hết tâm huyết chuẩn bị quà sinh nhật cho thầy ấy nữa cơ mà. Cậu có như thế với tôi đâu? Sao lại thích tôi được?” Thoma hoảng quá nên nói toẹt ra hết những gì mình nghĩ trong đầu. Đến lúc nhận ra lời mình nói ngu ngốc đến cỡ nào, anh vội bịt miệng mình, ước gì có cái lỗ nào đó để chui xuống và không phải đối mặt với tên say rượu trước mặt.
“Anh ghen à?”
Tên say rượu Childe cười càng tươi hơn, hắn chống tay sang hai bên đùi Thoma, rướn người lên để gương mặt hai người gần trong gang tấc. Hơi thở nóng bừng pha lẫn mùi bia thoang thoảng phả vào chóp mũi Thoma khiến mặt anh càng ngày đỏ hơn. Thoma nhích dần về phía sau thì Childe lại nhích lên bù, hai người cứ một lùi một tiến cho đến khi lưng Thoma chạm vách tường. Anh quẫn bách nhìn vào đôi mắt gian manh trước mặt, bên tai chỉ còn tiếng tim đập liên hồi trong lồng ngực. Thoma muốn thoát khỏi tình huống khó xử này, nhưng não anh giờ chỉ đọng lại câu nói “Tôi thích anh” của Childe, mọi hoạt động khác bắt đầu ngưng trệ.
Bỗng một cảm giác mềm mại chạm vào môi anh. Mùi bia thoang thoảng ở chóp mũi nay tấn công vào đôi môi đang hé mở khiến anh chóang váng. Thoma tròn mắt nhìn gương mặt điển trai của chàng tóc cam phóng đại trước mắt, mất hai giây xử lý để anh đẩy mạnh hai vai khiến hắn bật ngửa, mất đà và té lăn ra sàn. Childe cong người rên rỉ. Thoma hốt hoảng bò đến, chưa kịp hỏi thăm thì bị Childe kéo vào lòng. Hắn dùng hai tay hai chân ôm chặt lấy cả người anh, ép đầu anh vùi vào ngực hắn. Tiếng tim đập rộn ràng bên tai của anh giờ đây có thêm hòa âm mới. Thoma ngẩn người lắng nghe âm thanh rung động từ trong lồng ngực trước mặt mình, mùi hương thanh mát từ người hắn nhẹ nhàng bao trọn lấy anh.
“Tôi thích anh, Thoma. Hẹn hò với tôi nhé?”
Giọng nói ngọt ngào phát ra trên đỉnh đầu khiến Thoma say. Cả người anh lâng lâng như đi trên mây, anh rất muốn trả lời có ngay tắp lự, nhưng lý trí đã kịp thời ra tay. Liệu Childe thích anh thật lòng, hay chỉ là phút bồng bột vì thất tình cần được ai đó xoa dịu? Biết đâu có một ngày Childe tỉnh táo lại, nhận ra thứ tình cảm dành cho anh chỉ là ngộ nhận và quay đầu bỏ đi, thì anh phải làm thế nào? Hai người thậm chí còn chưa chính thức xác định quan hệ, thế mà viễn cảnh Childe rời đi đã khiến Thoma đau đớn khốn cùng, thế thì làm sao anh chịu đựng được nếu điều đó thật sự xảy ra. Thoma biết bản thân lụy tình, vì thế anh không muốn bất cẩn chấp nhận tình cảm của một ai đó khi chưa chắc chắn điều gì cả, anh không muốn bản thâm hãm sâu vào và không thoát ra được. Thế nên, anh nhẹ nhàng từ chối.
“Không được.”
“Tại sao?”
“Tôi không thích cậu.”
Thoma vùi mặt sâu hơn vào lồng ngực ấm áp của Childe, tay anh siết chặt lưng áo hắn. Nói lời trái với lòng mình đau hơn anh tưởng. Anh không dám đối diện với Childe, anh sợ nhìn thấy ánh mắt thất vọng của hắn, anh sợ mình sẽ mủi lòng rồi đồng ý hẹn hò. Anh nằm im chờ đợi phản ứng từ đối phương. Trái với tưởng tượng của anh, Childe chỉ nhẹ nhàng kéo anh ra, nâng cằm anh lên để đối mặt với hắn.
“Không sao, tôi sẽ làm cho anh thích tôi.”
Nụ cười rạng rỡ đầy tự tin của Childe khiến lòng Thoma dậy sóng. Anh thật sự muốn hét lên rằng, “Không cần đâu, vì tôi đã thích cậu từ lâu rồi.” Nhưng Thoma chỉ mím môi rồi lại cúi đầu xuống. Chàng trai vừa bị từ chối cười hì hì, vươn tay kéo anh vào lòng, dùng cằm cọ vài cái lên mái tóc mềm mại của Thoma. Anh yên lặng hưởng thụ sự thoải mái này khoảng vài giây rồi chợt nhớ bản thân vừa từ chối đối phương thì vẫy vùng đẩy Childe ra làm hắn bất mãn bĩu môi. Thoma cảm thấy nhìn Childe hờn dỗi như thế một lúc nữa thì anh sẽ buột miệng đồng ý hẹn hò, thế là anh bèn đứng dậy đuổi tên to xác về nhà, mặc kệ Childe kèo nài đu bám ở cửa ra sao. Thoma đẩy được hắn ra ngoài, đóng sầm cửa lại. Anh dựa lưng vào cửa thở hổn hển, trái tim bé nhỏ vẫn còn chạy nước rút từ nãy đến giờ giật thót lên một cái khi anh nghe thấy tiếng Childe đứng ở ngoài cửa gào lên.
“Tôi thích anh!! Lần sau nhớ đồng ý hẹn hò với tôi đấy!!”
Thoma trượt dài, ngồi phịch xuống sàn, úp gương mặt nóng hổi vào lòng bàn tay. Tại sao lại thành ra thế này?
Hết kỳ 1.