23/04/2020
MONONOKE HIME (1997) - CON NGƯỜI VÀ THIÊN NHIÊN LIỆU CÓ THỂ CHUNG SỐNG?
Mononoke Hime là phim hoạt hình của Ghibli Studio ra mắt vào năm 1997 và được nhào nặn dưới bàn tay ma thuật của đạo diễn Miyazaki Hayao. Dù đã hơn 20 năm trôi qua nhưng chắc chắn đây vẫn là một tác phẩm xuất sắc, khai thác các vấn đề xung quanh mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên, một vấn đề chưa giờ là cũ.
Cả bộ phim chính là một phép ẩn dụ vĩ đại. Ngoài những thông điệp mạnh mẽ về thiên nhiên, phim còn rất nhiều ý nghĩa ẩn mà mình sẽ không phân tích ở đây. Bên cạnh đó thì giống như các phim của Ghibli Studio khác, OST của phim vô cùng xuất sắc, mang đậm chất sử thi, thâm trầm và bi tráng, được viết lên bởi nghệ sĩ Joe Higashi. Art của phim đẹp và sống động, lột tả chân thực vẻ đẹp của thiên nhiên, mấy bé Kadama thì cute thôi rồi, nam chính thả thính đỉnh cao, dù dao kề cổ rồi vẫn thốt lên được "Em đẹp lắm" =)))) Vậy nếu ai còn chưa xem phim này thì đừng chần chừ nữa mà hãy tự thưởng cho bản thân một trải nghiệm điện ảnh tuyệt vời đi nhé!
[SPOIL ALERT]
Một lần nữa, đạo diễn Miyazaki Hayao lại đưa chúng ta bước qua cánh cổng đến với thế giới màu nhiệm, nhưng không tràn ngập màu hồng cổ tích mà trần trụi và khắc nghiệt hơn. Bộ phim theo chân chàng hoàng tử trẻ tuổi Ash*taka của một tộc người cổ xưa trong chuyến hành trình tìm ra cách giải phóng lời nguyền mà cậu vô tình phải hứng chịu từ một "Tatari Gami". Manh mối duy nhất đã dẫn Ash*taka đến được cánh rừng thiêng, vương quốc trú ngụ những vị thần cổ đại tối cao. Tại đây, cậu đã gặp gỡ và kết thân với hai thế lực đối đầu là làng Tatara do công nương Eboshi cầm đầu, và công chúa Mononoke cùng với những vị thần còn lại của khu rừng. Cuối cùng, cả hai phe bị đã bị cuốn vào một cuộc chiến vô nghĩa, đầy đau thương và mất mát.
Eboshi, thủ lĩnh cầm đầu làng Tatara với "sứ mệnh" khai thác, hủy hoại khu rừng thiêng, là một người phụ nữ mạnh mẽ, thông minh và nhân hậu, nhưng cố chấp và có phần mù quáng. Để rồi cuối cùng bị lợi dụng khiến cả bản thân và dân làng đều phải trả giá. Và nực cười thay, kẻ cứu mạng bà phút chót lại chính là kẻ thù mà bà dành cả đời để chiến đấu. Tuy nhiên, Eboshi hay bất cứ dân làng Tatara nào đều không hẳn xấu, họ là một tập thể đoàn kết, sống hòa thuận và yêu thương lẫn nhau. Chính tư tưởng sai trái và hận thù chồng chất của họ đã châm ngòi cho những mâu thuẫn kéo dài.
Cuộc chiến dai dẳng và vô nghĩa kia xảy ra không chỉ đến từ những sai lầm của con người mà còn đến từ sự giận dữ của các vị thần trong rừng. Nago, thành viên của bầy lợn rừng đã hóa thành Tatari Gami, điều này nói lên rằng hẳn con vật đó đã chết với lòng oán hận sâu sắc tích tụ từ lâu. Những cư dân khác của khu rừng đều dùng hết bản năng sẵn có để khắc phục hậu quả do con người gây ra. Vượn người, những kẻ chỉ biết than phiền, cứ đêm đến là hì hục trồng rừng. Tộc sơn khuyển và lợn rừng thì sẵn sàng hy sinh để đánh đuổi những kẻ đã và đang hủy diệt rừng. Dù lên phim đã có sự thần thánh hóa sức mạnh của các loài động vật, nhưng suy cho cùng chúng vẫn không thể nào chống đỡ nổi mánh khóe và vũ khí hủy diệt của con người. Hình tượng động vật trong phim còn gợi cho mình tới một thực tế xót xa, rằng những loài động vật hoang dã ngoài kia, đã và đang hứng chịu những thảm họa từ sự tư lợi của con người mà chẳng thể làm gì ngoài cố gắng chống cự theo bản năng.
Thần Rừng, một vị thần tối cao và bí ẩn chính là hiện thân sự sống và cái chết của khu rừng. Khoảnh khắc cái đầu rơi xuống là lúc mà khu rừng bắt đầu bị hủy diệt. Thần rừng nhả ra thứ chất lỏng chết người đi khắp nơi để tìm lại phần đầu, reo rắc nỗi kinh hoàng và chết chóc đến con người. Như vậy, hệ lụy nghiêm trọng khi khu rừng chết đi còn ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn vong của loài người. Viễn cảnh kinh hoàng ấy là một tiếng chuông cảnh tỉnh cho những hành động phá hoại mẹ thiên nhiên.
Hoàng tử Ash*taka, nhân vật đóng vai trò làm cầu nối giữa hai thế lực thù địch. Anh nhìn mọi sự theo góc nhìn khách quan nhất, dùng đôi mắt không có thù hận để đánh giá vạn vật xung quanh. Chính vì thế mà anh có thể nhìn ra cả hai mặt tốt xấu của hai phe dân làng Tatara và các vị thần. Tình yêu của anh với San, nàng công chúa Mononoke, giống như một tia sáng lóe lên giữa tăm tối của giết chóc, biến thành sức mạnh, trở thành một chất kết dính kỳ diệu hóa giải mối hận thù sâu sắc giữa rừng và người.
Phim kết thúc bằng cảnh tượng rừng được trả lại vẻ đẹp ban sơ của nó với sắc xanh phơi phới ngập tràn nhựa sống. Hình ảnh mộc linh cuối phim là bằng chứng rõ ràng nhất cho việc thần rừng vẫn luôn hiện diện khắp nơi. Và ở đó, thù hận không còn, con người và thiên nhiên cuối cùng đã có thể chung sống với nhau trong hơi thở của tình yêu và hòa bình.