gilla cor cỏ

  • Home
  • gilla cor cỏ

gilla cor cỏ Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from gilla cor cỏ, Dog Breeder, .

27/09/2023
10/08/2023

Cre 77777777778

Box chat pic nhỏ(8)

Em thì không bao giờ hết trò🥺

______________________

#妹叔

#谁把谁当真



#188男团





#赵锦辛 #黎朔



10/08/2023

Triệu Cẩm Tân: tôi được dạy rồi, chỉ là mải chơi, không ôn lại nên quên mất thôi 🏩

*

***

Ps.

Nhưng sự đắc ý của Cẩm Tân này quả thật là một bài học đắt giá cho chúng ta.

John Locke hỏi Bùi Văn Nam Sơn, con người không phải vừa nóng vừa lạnh, vừa mềm vừa cứng đấy ư?


Ý của hai vị ở trên, là các cậu có thể cố chấp, có niềm tin kiên định với quan điểm mình theo đuổi. Cái đó duy vật biện chứng xã hội chúng ta hướng tới gọi là một trong ba nền tảng căn cốt xây dựng nên thế giới quan.

Chứ đừng cố chấp đánh giá sự vật sự việc con người rằng tính cách, tính chất, ( bỏ qua vẻ ngoài đi, thay đổi là vấn đề mà thời gian quyết định[ + nhiều tác động khác]) sẽ mãi mãi cố định như vậy.

" Đắc ý cho rằng mình đã hiểu hết về người ta"

Chắc hẳn các cậu đã từng biết qua cung hoàng đạo, nhưng để nhìn thấu một người chỉ thông qua ngày tháng năm sinh, là hoàn toàn sai lầm, bài đánh giá tính cách (4 chữ in hoa) hay sinh trắc vân tay cũng thế.

Khái niệm về bài test vô cùng tai hại gán mác khoa học này khiến chúng ta thu mình lại một cái rương rập khuôn bởi tường thành giới hạn "cố định tuyệt đối".

Bởi con người cũng là hệ quả của xã hội, còn nhiều nhánh khác móc nối lại nữa. Vũ trụ hoàn toàn có thể tiên đoán tương lai, nhưng nếu không phải người thật sự nổi trội( cấp bậc đại thiên tài + tầm nhìn xa) thì cũng chỉ có thể xem vận hạn từ 3 tháng đổ lại mà thôi.

Ps. Học được và nhớ, thấm được bền bỉ lại là hai chuyện khác nhau. Giống như những bài toán cấp hai cấp ba, chỉ cần rời xa ghế ngồi nhà trường, không ôn lại là chúng có thể đi vào dĩ vãng luôn🙈
Còn những điều trước đó nhiều chút lại phụ thuộc vào định nghĩa về "tờ giấy trắng" của John Locke.

Đó là lý do mình lập trang. Mình hi vọng đứng trước cánh cửa mang tên cuộc sống, sau này không biết sẽ xảy đến biến cố gì, nhưng mình mong con người mình khi đó có thể tìm đọc lại những gì mình từng gây dựng. Đọc hiểu lại bản thân, để không quên mất mình là ai.

Trên hết, cảm ơn Lê Sóc và Triệu Cẩm Tân, hai con người đã thay đổi quan niệm của mình.
Rất yêu💛💖
______________________

#妹叔

#谁把谁当真



#188男团





#赵锦辛 #黎朔



31/07/2023

Kết hôn phi điển hình, cưới trước yêu sau

Cre --爷做奈我何--
Cre 喵晓彤XT

04

Không đợi Lê Sóc đáp lại, Triệu Cẩm Tân đã đứng bật dậy bỏ ra ngoài.

Nguyên do kỳ thật là vì trưa nay hắn vô tình gặp Lê Sóc ở trung tâm thương mại. Hắn tới đây để hẹn gặp đối tác làm ăn, trùng hợp làm sao, Lê Sóc và bạn trai nhỏ của anh lại vào đây đi dạo mua sắm.

Hắn không phải là người nhỏ nhen đến mức thấy ai cũng sẽ sinh sự hoài nghi, bởi Lê Sóc quen nhiều bạn là hết sức bình thường.

Chỉ có điều, người này vừa thấy Lê Sóc đã lập tức chạy tới nhào vào lòng anh, rất hồn nhiên khoác tay anh, vừa đi vừa nói cười, nom thật vui vẻ.

Bạn bè bình thường có ai lại tiếp xúc thân mật kiểu đó không? Trong những người bạn của Lê Sóc mà hắn từng gặp qua, không ai vượt quá giới hạn như thế cả.

Ngay trong lúc đó, Triệu Cẩm Tân không thể tập trung bàn chuyện công việc được nữa, hắn không buồn để ý rằng đối phương tự trách thế nào, anh ta tưởng rằng mình đã làm điều gì mất lòng hắn mà lỡ dở cả bản hợp đồng quan trọng.

Triệu Cẩm Tân mang gương mặt lạnh tanh rời đi, hắn theo hai người họ cả một đoạn đường. Nhưng Lê Sóc và bạn trai nhỏ kia dường như đã quá nhập tâm vào câu chuyện, nên hoàn toàn không chú ý đến sự hiện diện ngay gần đó của hắn.

Ngay cả một cái tin nhắn thông báo ngắn ngủi, Lê Sóc cũng không gửi cho hắn.

Chờ đến tối muộn, Lê Sóc mới tìm đến quán bar mà Triệu Cẩm Tân thường lui tới.

Hắn say khướt, nằm gục mặt trên quầy pha chế, nhân viên bartender đi qua đi lại chán nản nhìn bộ dạng mềm oặt khác lạ của hắn.

" Trời ạ" Anh ta thở dài,
" Cậu hôm nay làm sao thế, sao lại nằm xỉn ở đây chứ."

Thấy vậy, Lê Sóc chủ động bước tới, " Xin chào, anh là bạn của Leon à?"

Daniel do dự gật đầu, " Anh là…"

" Tôi là người yêu của cậu ấy"

Lê Sóc làm như vô tình mở ví ra, vừa đủ cho anh ta thấy bức hình nhỏ chụp chung của hai người, anh lịch thiệp rút một tờ chi phiếu đặt lên bàn,
" Cảm ơn anh vừa rồi đã giúp tôi chiếu cố cậu ấy."

Lê Sóc đỡ Triệu Cẩm Tân lên xe, nhưng hắn cứ một mực ôm chặt lấy anh, không cho anh đóng cửa.

Lê Sóc nhìn khuôn mặt đỏ ửng dụi trong lồng ngực mình, anh thấp giọng gọi,
" Chúng ta đã ra khỏi quán rồi, cậu có cần phải giả vờ như vậy nữa không?"

Lông mi hắn khẽ run, nhưng cũng không có tỉnh lại.

"... Say thật rồi sao?"

"…"

Nơi đây cách căn hộ của Lê Sóc không xa, nhưng để lôi được Triệu Cẩm Tân ra khỏi xe và lên tầng, thì quả thật không dễ chút nào. Lúc đứng trước cửa, mồ hôi đã đổ ướt trán anh rồi.

" Daniel",
Triệu Cẩm Tân nấc một tiếng, hắn treo cả thân mình lên người Lê Sóc, trông không khác gì con gấu túi khổng lồ,
" Hình như tôi đã thích bạn đời của mình mất rồi"

Anh hơi dừng lại, nhưng cho đến khi lôi được hắn vào nhà, anh cũng không đáp lại lời vừa rồi của hắn.

Thấy anh phớt lờ mình, Triệu Cẩm Tân gắng gượng nâng mi mắt lên, hắn đè thân mình nặng trĩu lên người anh, mơ mơ hồ hồ,
" Lê Sóc… anh đừng, đừng ly hôn với tôi có được không…?"

Lê Sóc hít sâu một hơi, anh chưa bao giờ nhắc tới hai chữ ly hôn, hôm nay người nói ra cũng là hắn, bây giờ sao nghe lại thành người đề nghị trước là anh thế này?

Anh quay đầu nhìn Triệu Cẩm Tân, hắn vẫn như cũ bám dính lấy anh, miệng còn lẩm bẩm à ơi mấy câu từ vô nghĩa.

Quên đi, anh nào có thể tranh luận với một người đang say rượu chứ, nhưng để hắn ngoan ngoãn hơn, anh đành tránh nặng tìm nhẹ đáp,
" Được rồi."

Triệu Cẩm Tân mãn nguyện nhắm mắt lại, có điều, hắn không có ý định sẽ buông Lê Sóc ra, cứ ôm chặt cổ anh như thế mà ngủ thiếp đi thôi.

Anh đành phải mang hắn vào phòng ngủ, sau khi cẩn thận đỡ hắn lên giường, chỉnh trang lại chăn gối tử tế cho hắn, anh quay người đi thẳng vào phòng tắm.

Nào ngờ Triệu Cẩm Tân cũng lập tức bám theo, cuối cùng, Lê Sóc lại là người mê man, anh không thể nhớ rõ hai người họ làm sao trở lại giường ngủ nữa.

Sáng ngày hôm sau, Triệu Cẩm Tân tỉnh dậy trước, tinh thần khoan khoái, sắc mặt cũng không còn xám xịt như chiều tối qua.

Lê Sóc cười nhạo,
" Cậu học làm người say không tệ."

Triệu Cẩm Tân có chút tránh né, " Người hôm qua anh gặp là ai?"

Lê Sóc phải mất một lúc mới ý thức được người mà hắn nói đến,
" Là người tôi từng nói qua, Tiểu Huy."

" Tiểu Huy?" Triệu Cẩm Tân nhíu mày, tựa hồ không tin lắm,
" Cậu ta không phải có bạn trai mới rồi sao?"

" Phải, thỉnh thoảng tôi vẫn cùng cậu ấy dạo phố"

" Thì đi bình thường là được rồi, sao cậu ta cứ phải khoác tay anh làm gì?"

Lê Sóc bật cười, " Cậu ghen à?"

Triệu Cẩm Tân phồng má, đây vốn dĩ là đặc quyền của hắn mà.

"Nào, cười một cái cho Lê thúc thúc xem đi",
Anh nhéo má hắn, khóe miệng méo xị của hắn cứng nhắc câu lên,
" Cho dù cậu có ghen thì… cũng không thể nào tùy tiện lấy hợp đồng ra thế chứ, nếu như tôi thật sự ký vào thì sao đây?"

" Tôi không sợ", Triệu Cẩm Tân ranh mãnh cười,
" Trên bàn hôm qua chỉ là bản sao, anh có ký bao nhiêu lần cũng sẽ không được tính."

Lê Sóc khẽ dùng lực lên ngón tay, anh cười mắng,
" Nhóc ranh ma"

" Nhưng là vì anh không nói trước với tôi đó?"

" Được, tôi thừa nhận, chuyện này tôi cũng có lỗi, lần sau tôi sẽ nói trước với cậu"

" Anh còn định có lần sau ư?"

" Đương nhiên rồi", Lê Sóc mím môi cười, anh nhìn chú sư tử nhỏ đầu tóc bù xù dụi trong lòng mình, tuy rằng hơi dính người, nhưng nhìn thế nào cũng thấy rất đáng yêu,
" Cậu sẽ không định ngăn tôi đi gặp bạn bè đó chứ?"

Triệu Cẩm Tân nắm lấy tay đang nhéo má của Lê Sóc, hắn tùy hứng hôn lên mu bàn tay ấm áp ấy,
" Thôi được, vậy hôm qua cậu ta tìm anh làm gì?"

" Cậu đang dò xét tôi à?"
Lê Sóc nhướng mi, anh giơ ngón tay thon dài chặn trước môi hắn, " Chuyện này tạm thời bí mật."

Triệu Cẩm Tân trong lòng rất không cam tâm, hắn ôm lấy Lê Sóc ngã nhào lên giường, lăn lộn quấn quýt một hồi, anh đột nhiên ngồi dậy,
" Mấy câu cậu vừa hỏi tôi trả lời hết rồi, có phải bây giờ đến lượt tôi không, bảo bối?"

Triệu Cẩm Tân ngẩng đầu, chỉ thấy Lê Sóc ngồi khoanh tay trước ngực, ánh mắt hết sức nghiêm túc.
" Đừng giả ngốc nhìn tôi, làm sao cậu biết tôi hẹn người ta ra ngoài?"

Xem chừng việc này anh không định nhắm mắt bỏ qua cho hắn.

" Tôi trùng hợp gặp... "

" Thật sao? Chỉ là trùng hợp gặp?"

Triệu Cẩm Tân hoàn toàn cảm thấy đây không phải tội lỗi gì.
Hắn vô tình gặp Lê Sóc và Ôn Tiểu Huy kia là thật, còn về việc sau đó hắn theo dõi họ, thì hắn không có ý định sẽ giải thích.

" Đúng thế, điều này chứng tỏ rằng tôi và Lê thúc thúc rất có duyên phận nha"

Mỗi khi đôi mắt xinh đẹp của hắn tấn công, anh luôn cảm thấy phòng bị xung quanh mình sẽ bị gột sạch hoàn toàn vậy.

Vào lễ Thất tịch, Ân Nam đột nhiên mở gấp một cuộc họp khẩn, Triệu Cẩm Tân vì thế mà tối rồi vẫn chưa tan ca.

Lê Sóc tìm mua một bó hồng lớn, anh nhìn biểu tượng cho sự lãng mạn này, bất giác tay đã đút vào túi áo khoác.
Khi sờ đến hộp nhỏ vuông vắn bọc trong lớp vải nhung cứng cáp cao cấp, anh mới lặng lẽ hít một hơi thật sâu.

Trước đó anh chưa bao giờ nghĩ rằng, người mà anh nghiêm túc thật sự muốn cùng chung sống cả đời, lại có xuất phát điểm là một đối tác của cuộc hôn nhân hết sức phi điển hình này.

Hôm đó anh cùng Ôn Tiểu Huy đi mua sắm, khi dừng chân tại một cửa hàng trang sức bắt mắt, Ôn Tiểu Huy đã dựa theo tính cách của anh để chọn ra cặp nhẫn này, thiết kế tối giản mà lại tinh xảo.

Quả thực rất phù hợp với kiểu anh thích, cho nên anh đã quyết định dùng nó làm quà tặng cho Triệu Cẩm Tân.

Nhưng đến lúc lấy ra thì lại xảy ra chút rắc rối. Bởi vì cặp nhẫn này đã có khách hàng đặt mua trước đó rồi, hơn nữa cũng là bản giới hạn, để có được cặp còn lại duy nhất, anh phải nhờ tới quản lý trưởng của cửa hàng mới có thể liên hệ qua bên chế tác.

May mắn là vẫn có thể mua được, hơn nữa số đo kích cỡ lại vừa vặn với hai người, trên đời tại sao lại có chuyện tốt đến hoàn mỹ như vậy chứ.

Trước khi thanh toán, để cảm ơn Ôn Tiểu Huy, anh đã gửi tặng cậu một chiếc vòng cổ.

Mua được bó hoa như ý xong, Lê Sóc lái xe về nhà, anh định dành kinh hỉ bất ngờ này khi hắn tan làm trở về.
Nghĩ thì là vậy, nhưng lúc một tiếng chuông đơn giản lại có thể kinh động đến cảm xúc của anh, khiến anh giật mình lúng túng mở cửa, trái tim bang bang đập loạn vì căng thẳng, anh theo phản xạ mà giấu hai món quà ra sau lưng.

Cái phản ứng này, rất lâu rồi anh chưa được cảm nhận lại. Có điều người ngoài cửa lại đâu để anh nghĩ ngợi nhiều đến thế, bởi hắn đã mang về một bó hoa hồng rực rỡ không kém, và một cặp nhẫn không thể nào quen thuộc hơn, lấp lánh trang trọng đính giữa khóm hoa đỏ nhung xinh đẹp đó.

Lê Sóc nhìn qua Triệu Cẩm Tân, ánh mắt chân thành nghiêm túc. Dường như hắn cũng căng thẳng giống anh, nên khoé miệng có hơi sượng lại, mãi sau khi nở nụ cười, hắn mới mở lời trước.

" Thất tịch vui vẻ, Lê Sóc, tôi yêu anh, anh nguyện ý cùng tôi xây dựng một hôn nhân chân chính chứ?"

Lê Sóc ngẩn người, nhưng chỉ qua một thoáng thôi, bởi anh đã dùng nụ hôn để cho hắn một đáp án, rằng tôi đồng ý, tôi cũng yêu cậu.

Họ có hai cặp nhẫn. Một cặp để đáp ứng ba mẹ, một cặp để chân thành nói chuyện yêu đương.

Hợp đồng hôn nhân mà chỉ có hai người biết, sau này đã trở thành bí mật nhỏ của họ.

Ps. Khá nhẹ nhàng nhỉ. Mình thích sự nhẹ nhàng này, vừa đủ để cả hai nhận ra tình cảm, vừa đủ để thấy họ xứng đôi ra sao.

Không lâu nữa là tới Lễ Thất tịch rồi, mọi năm ngày đó thường sẽ không có mưa, mình hi vọng năm nay cũng thế, dành hết sự trọn vẹn cho buổi gặp gỡ của đôi uyên ương.

______________________

#妹叔

#谁把谁当真



#188男团





#赵锦辛 #黎朔



Address


Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when gilla cor cỏ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Shortcuts

  • Address
  • Alerts
  • Claim ownership or report listing
  • Want your business to be the top-listed Pet Store/pet Service?

Share