09/12/2020
| 09 . 12 . 2020 |
Người ta bảo năm nay là năm của sự mất mát, đau thương nối đau thương.
Mở đầu 2020 với bao tin dịch bệnh, kì nghỉ Tết kéo dài, giãn cách, cách ly, bao người thất nghiệp vì Covid.
Rồi lại đến bão lũ làm khốn khổ người dân miền trong, là mất tích, là ra đi mãi không về.
Và ngày hôm nay đây, khi nghe tin người chú gắn liền với tuổi thơ đột ngột qua đời, mình chỉ mong đó là một câu nói đùa.
Chia ly, chưa bao giờ là một chuyện dễ dàng chấp nhận cả.
Nhớ cái ngày tốt nghiệp cấp 3, cảm giác phải rời xa mái trường, với bạn bè gắn bó bao năm, vẫn ước thời gian có thể ngừng lại.
Nhớ khi VFC thông báo ngừng phát sóng Táo quân, tức là sau 16 năm đồng hành và trở thành đặc sản đáng mong chờ nhất đêm giao thừa, đùng cái chẳng còn nữa, ai mà không thất vọng, hụt hẫng và tiếc nuối những ngày thơ.
Nhớ những giáp Tết cùng bố đi mua đĩa Xuân Hinh, Xuân Bắc, rồi cả hài Tết của cặp đôi huyền thoại Chí Tài - Hoài Linh.
Từ giờ, những thứ đó đã được cất gọn trong cuốn sổ kí ức, dần sẽ đóng bụi thời gian.
Sau đau thương, chúng ta còn lại gì?
Đó là nhận ra và luôn sống hết mình cho hiện tại, nhất định phải nhớ 5 chữ "Trân trọng người trước mắt".
Trân trọng và yêu thương những người còn ở bên cạnh mình, vì khi họ đi rồi, những thứ ở lại sẽ không dễ chịu và đau đớn biết bao.
Chẳng có cách nào, câu nói nào có thể xoa dịu những đau thương, chỉ mong thời gian có thể ủi an, giảm nhẹ đi phần nào nhớ thương và hoài niệm.
Chỉ mong những ngày cuối năm này, đừng có thêm chuyện đau lòng nào xảy ra.
Mong những người mình yêu thương, sẽ mãi bình an và cạnh bên mình, lâu nhất có thể.
Mong là giây phút tiễn năm cũ, chúng ta đều có thể nhẹ lòng và cười thật tươi, bên những người thân yêu nhất ❤
©️ChuyencuaHaNoi
📷: Sadness Music