11/03/2023
Một bài viết rất dài, mình xin tóm tắt lại ý chính là ai nuôi thú cưng xin hãy là người chủ có trách nhiệm. Có thể không cần yêu thương, quan tâm đến chúng nhiều, nhưng làm ơn hãy CÓ TRÁCH NHIỆM.
Còn ai có khả năng giúp đỡ được những con chó, mèo hoang bị bỏ mặc thì hãy cứ làm phước cho chúng. “Cứu vật, vật trả ơn”, cái thứ mình ĐƯỢC là nuôi dưỡng tình thương và sự thanh thản trong lòng.
Chuyện rằng…
Sáng hôm đó công ty tổ chức khám sức khỏe nên mình đi làm sớm hơn 1 tiếng. Khi đi qua một cửa hàng trên đường Khuất Duy Tiến, mình thấy một con mèo con đang kêu rất to ngoài cửa đòi được vào nhà. Mình dừng lại xem thì thấy có hai bé, bé mèo vằn bị buộc lại, còn bé mèo khoang được thả và có vết thương nặng ở hậu môn. Nhìn chúng có giao diện rất giống BiVi - hai anh em mèo mồ côi mình nhặt về nhờ gia đình cưu mang.
Mình không có điều kiện giúp hai bé nhưng thấy tội quá nên quay video và chụp ảnh lại với ý định tìm người giúp các bé. Vài phút sau thì chị chủ cửa hàng mở cửa, mình có hỏi qua lại vài câu, chị xác nhận đó là mèo nhà chị, mới bắt từ quê lên nhưng chị không nuôi nữa, buộc nó ra đấy rồi xem ai nhận thì cho. Mình hỏi sao chị không đưa bé mèo bị thương đi khám, ngay bên kia đường có phòng khám thú y. Chị lắc đầu, ý chừng không muốn nuôi, chăm sóc hay chữa trị cho nó. Rồi hỏi mình có muốn nuôi không chị cho.
Lúc đó giờ đi làm nên rất đông xe qua lại, xe máy chồm lên cả vỉa hè. Con khoang chạy ra đường, suýt thì bị xe cán. Chỗ buộc hai đứa, mình cũng không thấy để thức ăn, nước uống hay khay cát gì cho chúng cả. Mình đành quay đi nhưng còn ngoái lại nhìn chúng mấy lần.
Sau đó mình tranh thủ vừa khám sức khỏe, vừa viết một cái tin nhắn gửi lên một trạm cứu hộ hỏi xem có nhận hỗ trợ hai bé mèo không. Nếu được thì họ có thể liên hệ với chủ của bé mèo theo số điện thoại trên biển hiệu cửa hàng. Tuy nhiên nhóm đó từ chối vì lúc đó mình không còn có mặt ở chỗ hai bé mèo. Mình liên hệ một nhóm cứu hộ khác, nghĩ nếu lần này họ từ chối nữa thì mình sẽ post lên group xem ai hữu duyên thì giúp. Bởi mình cũng không thể làm được gì hơn nữa, chỉ có thể trợ duyên cho chúng đến thế thôi. Đến hai con mèo mất mẹ mình nhặt về, mình cũng đâu có điều kiện chăm sóc mà phải gửi về quê nhờ gia đình chăm hộ.
May mắn là cuối cùng Nhóm cứu hộ chó mèo Sân Nhà Nhiều Chó đã liên hệ thành công với chủ mèo và nhận hỗ trợ bé mèo bị thương. Bé sẽ được đem đi thú y điều trị và nếu qua khỏi thì sẽ được tìm chủ mới. Bé mèo khỏe mạnh thì người chủ xác nhận là vẫn nuôi. Mình thở phào nhẹ nhõm vì đã góp được chút sức nhỏ bé cứu sống được một mạng mèo. Mình cũng donate một chút cho nhóm dưới danh nghĩa Mèo Nhà Nga để ủng hộ những việc tử tế họ làm.
Mình vốn dĩ không có trách nhiệm gì với hai bé mèo này, nhưng nếu mình ngoảnh mặt quay đi mà không làm gì thì bé mèo bị thương khả năng cao sẽ chết, không chết vì vết thương, vì đói khát thì cũng chết vì bị xe cán. Nếu trên đời này không có những người “bao đồng” thì sẽ không ai chịu giúp tụi nhỏ cả.
Năm ngoái mình từng cưu mang một bé mèo hoang, nhưng sau đó bé đã mất vì ăn dính bả. Mình gọi điện cho mẹ, mếu máo khóc lóc vì đã không đối xử với nó tốt hơn. Mình nhớ lại lời mẹ mình khi ấy: “Sao con phải tự trách mình nhiều thế? Mèo hoang đến nhà con dang tay cứu giúp nó như thế là được phước rồi. Đến chủ của nó còn chẳng lo cho nó, để nó đi lang thang như thế”. Sau đó, mình cũng vì thấy áy náy với mèo mẹ mà nhặt hai đứa con của nó về nhờ gia đình chăm (do mình không có điều kiện nhận nuôi thêm mèo). Lần này, hai con mèo con vừa thấy mình đã quấn lấy làm mình cũng lo, không dám gần gũi với chúng quá, sợ mình lại yếu lòng không nỡ, lại sợ chúng chạy theo mình.
Mình là người yêu mèo, thương động vật, nhưng mình cũng không muốn lòng tốt của mình bị những người vô trách nhiệm lợi dụng. Hai bé mèo này rõ ràng là mèo có chủ, không phải mèo hoang. Chủ của chúng có cửa hàng mặt tiền, có thể nói là điều kiện vật chất tốt hơn mình nhiều, nhưng lại dễ dàng vất bỏ vật nuôi của mình cho một người lạ qua đường.
Chiều hôm đó, mình cố ý về sớm xem tình hình thế nào thì thấy cửa hàng đóng cửa. Sáng hôm sau đi làm qua, mình không thấy mèo con bị buộc bên ngoài nữa. Mình hy vọng những việc tử tế mình và Nhóm cứu hộ đã làm sẽ góp phần làm lay động tâm can người chủ, khiến họ nuôi động vật có trách nhiệm hơn một chút.
Có thể không cần phải yêu thương, săn sóc chúng quá nhiều, nhưng hãy cho chúng đủ thức ăn, nước uống, đáp ứng điều kiện vệ sinh tối thiểu, nên tiêm phòng (nhất là bệnh dại), nên triệt sản và cho chúng đi thú y nếu chúng ốm hoặc bị thương. Chỉ cần mỗi người nuôi thú cưng có trách nhiệm hơn một chút là mỗi ngày sẽ bớt đi những bé chó, bé mèo bị vất bỏ ra đường, những trạm cứu hộ cũng không bị quá tải.