Ổ Mèo

Ổ Mèo Lười ăn lười làm chỉ muốn chơi

10/12/2021

Chương 16
Hóa ra là một tiểu thư nhà giàu. Mọi người dán mắt vào Từ Thượng Minh từ ngạc nhiên biến thành khó hiểu. Nhà cô có tiền, tìm ai không tìm, cứ cố đấm ăn xôi cướp của Tạ Đình? Người ta đã đính hôn xong cả rồi. Lại dời ánh mắt thương hại đồng cảm về phía Tạ Đình. Vị đại tiểu thư này vừa nhìn đã biết không nói lý lẽ gì rồi, gia đình lại có thực lực, không cần phải tranh giành với dân thường chứ.

Tô Nhất Minh ngoài đồng cảm với con gái đẹp ra, còn có thêm vài phần hả hê. Tạ Đình cô khó khăn lắm mới câu được rùa vàng, sắp đến tay rồi, ha ha, nửa đường xuất hiện một Từ Thượng Minh…

Tạ Đình rầu rĩ: “Từ Thượng Minh, cô biết Lê Viễn Trì sắp làm bố chưa?”

Lời kia vừa ra khỏi miệng, người xung quanh đều choáng váng. Tạ Đình mang thai? Thon thả thế này, nhìn không ra chút nào.

Từ Thượng Minh bĩu môi: “Đàn ông đều sẽ phạm sai lầm thôi, thì sao? Tạ Đình, cũng do cô quá hẹp hòi, không nên vì chuyện này mà kiếm chuyện mãi với anh Viễn Trì được.”

Ồ, hóa ra là người phụ nữ khác mang thai…

Tạ Đình khó hiểu: “Cô đã biết như thế, còn đồng ý lời cầu hôn của Lê Viễn Trì, có thể thấy là anh ta không lừa cô. Nhưng, anh ta lại không nói với cô tôi đã hủy bỏ hôn ước, vậy thì liên quan gì nữa? Cô đến tìm tôi làm gì, chẳng phải vẽ chuyện ư?”

Hủy bỏ hôn ước, hủy bỏ hôn ước, dân tình nháo lên trợn tròn mắt.

Tạ Đình mất con rùa vàng rồi ư?

04/12/2021

Chương 15
“Sẽ không có hôn lễ, dì à.” Tạ Đình yên lặng, vô cùng lịch sự: “Con đã nói với Viễn Trì, hủy bỏ hôn lễ.”

Tiêu Đồng tưởng rằng Tạ Đình tính toán với chuyện đứa bé của Phù Quân, nhỏ giọng khuyên cô: “Đứa bé ngốc, con vẫn còn nghĩ đến cái cô bạn thời đại học kia đúng không? Con ngẫm lại xem, cô ta ở nước Mỹ xa xôi, con ở trong nước, con lại không nhìn thấy cô ta, cũng chẳng thể gặp đứa bé kia, căn bản không thể gây trở ngại gì với con, đúng không? Tài sản sau này của nhà họ Lê ấy à, cô ta và đứa trẻ cũng chẳng được bao nhiêu, chẳng phải thuộc về con cả ư? Tiểu Nam, nghe lời dì, đừng phân bì với những thứ đó, nha?”

Tạ Đình vô cùng kinh ngạc, liếc bà ta một cái.

Những lời của Tiêu Đồng cô thật sự không thể hiểu nổi. Bởi vì Phù Quân ở nước ngoài, bởi vì nhà họ Lê sẽ không để lại nhiều của cải cho Phù Quân và con của cô ta, cho nên mình không cần so đo ư? Đây là kiểu suy luận gì vậy?

03/12/2021

Chương 11
Nói đến lễ tình nhân, Ôn Địch hỏi Nghiêm Hạ Vũ: “Anh muốn gì, em tặng anh.”

“Miễn quà.” NGhiêm Hạ Vũ yêu cầu cô: “Em nghiêm túc vào phòng xem qua một lượt trước đây mình tặng anh cái gì đi, tránh lần tới anh dùng nó em lại hỏi anh ở đâu ra.”

Ôn Địch cười cười: “Em để ý thế à?”

Sau đó cô nhấp nhổm hôn anh một cái.

Ba năm rồi, quà cô tặng anh chắc phải đến bảy tám trăm loại, xem qua một lượt chắc mệt chết mất.

Nhìn anh chăm chút nấu canh cho cô, cô vẫn đồng ý với anh.

Nghiêm Hạ Vũ cụp mắt nhìn cô đang bò trong lòng mình: “Em thì sao, muốn gì?”

Ôn Địch đảo mắt quanh phòng khách, nói: “Năm nay không cần anh hao tổn tâm tư chuẩn bị quà.”

“Ừm, nghĩ gì đấy?” Nói xong, Nghiêm Hạ Vũ cúi đầu hôn cô.

Ôn Địch cũng muốn hôn anh, khi anh đứng thẳng không cúi đầu, cô căn bản chẳng thể hôn tới, cô đành phải ôm cổ anh, nói: “Nhà em thêm tên anh, có qua có lại, em chuyển tiền cho anh, anh thêm tên em vào biệt thự, để cho em mấy phòng, lần sau chiến tranh lạnh, em sẽ ở phòng đó...

02/12/2021

Chương 14
Tạ Đình cười khúc khích, khuôn mặt tươi rói đi theo ba mẹ tiễn anh. Ánh mắt Hàn Thành lướt qua khuôn mặt thanh xuân tươi trẻ của cô, trông thấy ánh mắt cô đang lơ lửng trên không trung, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt cô vài giây. Chỉ thoáng chốc, anh lễ phép xin Tạ Uẩn Trạch và Đinh Mẫn Nghi dừng bước.

Tạ Uẩn Trạch, Đinh Mẫn Nghi làm theo yêu cầu của anh không đi theo nữa, chỉ có điều rất nhiệt tình mời mọc: “Lúc rỗi nhớ ghé qua chơi nhé, chào đón bất kể khi nào.” Hàn Thành đồng ý: “Nhất định sẽ đến thường xuyên ạ.”

Tạ Đình tiễn anh xuống lầu.

Ra khỏi nhà, ấn nút thang máy, hai người đều im lặng, không ai lên tiếng.

Bước vào thang máy, tình trạng này vẫn tiếp diễn.

Mãi cho đến khi đến bãi đậu xe, rốt cuộc Hàn Thành cũng không nhịn được nữa: “Tạ Tiểu Nam, không phải em nói muốn nói lời cảm ơn với tôi sao?”

Là giọng điệu chất vấn.

Tạ Tiểu Nam bị anh hỏi đến ngẩn người: “À à, chuyện đó, cái hôm ở trung tâm thương mại hả? Nhưng mà, hôm nay tôi đã nhờ trợ lý chuyển lời rồi mà.”

Hàn Thành xoay người, lẳng lặng nhìn cô.

28/11/2021

Chương 13
Hai người họ bắt đầu đàm phán một cách khó khăn.

Từ đầu Phù Quân đã hi vọng có thể kết hôn cùng Lê Viễn Trì. “Viễn Trì, lẽ nào anh muốn con anh sinh ra là đứa trẻ ngoài giá thú? Thằng bé sẽ hận anh, cả đời này sẽ hận anh.” Phù Quân níu kéo bàn tay Lê Viễn Trì, cẩn thận đặt lên bụng mình, dùng giọng nói mềm oặt để van nài.

Lê Viễn Trì không thể để Phù Quân dùng đứa trẻ để ràng buộc mình, gạt tay cô ra, vẻ mặt lạnh tanh: “Không phải em nói rồi ư, ở Mỹ, không có sự khác biệt giữa con ngoài giá thú và con trong giá thú. Em trở lại Mỹ đi, không ai kỳ thị con em là con riêng cả.”

Phù Quân thút thít, khổ sở nài nỉ, kể lể tới tình nghĩa ngày xưa, Lê Viễn Trì cũng không thèm đoái hoài.

Anh chưa từng nghĩ đến việc sẽ lấy Phù Quân làm vợ, cho dù Phù Quân mang thai đứa con của anh, kết quả cũng sẽ như vậy, không thể thay đổi...

26/11/2021

Chương 12
“Còn cậu? Tên cậu có nguồn gốc gì không?” Đinh Mẫn Nghi cười tủm tỉm hỏi anh.

“Khi cháu ra đời, ông nội vẫn còn.” Hàn Thành nhớ lại chuyện xưa: “Ông nội đặt cho cháu tên này, là hi vọng cháu có thể công thành chiếm đất…”

“Hay lắm, công thành chiếm đất.” Đinh Mẫn Nghi gật đầu đồng ý: “Cậu là con trai nhất định là phải như thế.”


“Cái gì mà công với chả chiếm, hôm khác bàn tiếp.” Tạ Uẩn Trạch bước ra khỏi nhà bếp, cười sang sảng: “Bây giờ này, chúng ta tới cúng bái miếu “Ngũ Tạng”.”

Trong phòng ăn, Tạ Đình đã bày xong bát đũa.

Trên bàn có sườn ram chua ngọt, cá hấp, canh khổ qua, súp lơ xanh xào và vịt tiềm, tuy là cơm gia đình, nhưng kết hợp rất khéo léo, vô cùng phong phú.

Đinh Mẫn Nghi cười díu mắt lại đứng lên: “Rồi, Hàn Thành, đi rửa tay đi.”

Tạ Đình lén nhìn trộm thành viên mới của hội đồng quản trị này, trông thấy vẻ mặt tự nhiên của anh khi đi rửa tay, rồi lại ung dung ngồi xuống bàn ăn, không bắt người khác phải nhún nhường, xem như đang ở nhà mình, không nhịn được có vài phần ngưỡng mộ.

Đến một nơi xa lạ, nhưng anh lại điêu luyện như cá gặp nước, khả năng thích nghi thật là tốt.

Tạ Đình tự vấn lòng, nếu bản thân mình lần đầu đến nhà người khác, có thể làm được như Hàn Thành không.

Đinh Mẫn Nghi gắp một miếng sườn chua ngọt cho Hàn Thành: “Đây, nếm thử tay nghề của lão Tạ nhà chúng ta một chút.”

Tạ Đình nhìn thấy mẹ hoàn toàn xem Hàn Thành như đồng nghiệp của cô, không tiện sửa lại gì cả, dứt khoát mặc kệ.

Hàn Thành khen lấy khen để: “Ngon hơn đồ tối qua cháu được ăn nữa ạ.”..

Address


Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Ổ Mèo posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Shortcuts

  • Address
  • Alerts
  • Claim ownership or report listing
  • Want your business to be the top-listed Pet Store/pet Service?

Share