29/09/2022
Hi xin chào tất cả mọi người, lại là nhà Kín đây, hôm nay mình sẽ chia sẽ 1 câu chuyện khá thú vị trong chuyến đi sapa năm ngoái của gia đình mình.
Lúc này đang là mùa đông ở sapa, trước khi vào tp thì chúng mình thấy bên đường rất là nhiều loại rau củ quả lạ, trong đó ấn tượng nhất đối với nhà mình là củ cải đỏ, loại cải đỏ này thì trong nam mình sẽ không có đâu.
Ngày đầu tiên đến nơi, sapa đón gia đình mình bằng những tia nắng vô cùng ấm áp, tranh thủ ngày đầu có nhiều năng lượng nên cả nhà đã quyết định đi tham quan những khu du lịch nổi tiếng tại đây.
Rồi đây, bây giờ mới vào vấn đề chính nè, lí do gia đình mình có mặt ở đây là vì cả nhà muốn được ngắm tuyết rơi và được chạm vào chúng, nên đã phải ở đây đến tận 7 ngày để chờ đợi, nhưng xúi quẩy chờ đến ngày thứ 7 rồi mà vẫn không có thông tin gì, nên gia đình mình đã đành phải bỏ cuộc. Vậy trong 7 ngày đó nhà mình ở đâu sinh hoạt như thế nào? Đầu tiền gia đình mình tìm 1 góc đường nhỏ không có xe qua lại để đổ, việc đỗ xe trong trung tâm không phải là 1 lựa chọn thực sự hoàn hảo vì thứ nhất không thể tắm rửa được nè, và cũng không thực sự thoải mái nữa, mọi người có tin không, 7 ngày trời liên tiếp gia đình mình đã không tắm rồi, ngay cả vết mực kiểm dịch vẫn còn in trên tay từ lúc bắt đầu lên tới đây. nhưng vì tiện cho việc mua sắm và ăn uống nên đây có thể coi là phương án tốt nhất để chờ săn tuyết. Thời tiết ở đây thì lạnh vô cùng, ban đêm nhiệt độ có thể xuống tới 3 độ c, nên cả nhà mình phải đóng kín cửa lại, quây quần trong đống chăn mà vẫn không hết lạnh, có 1 thứ mình nghĩ người miền bắc không lạ nhưng chắc mấy bạn trong nam thì sẽ chưa bao giờ thấy đâu, đó là miếng dán giữ ấm này nè, cái này thì ở đây bán nhiều lắm, tầm 15 ngàn 1 cái thì phải, mỗi ngày cả nhà dùng tầm 6 cái tính ra thì cũng khá là tốn kém đó, nhưng đây là phương án tối ưu nhất để giữ ấm, vì lượng điện trên xe không thể nào đủ dùng cho các thiết bị làm ấm khác. được đúng ngày đầu tiên là có nắng còn lại lúc nào trời cũng sương mù như thế này, nên điện trong xe thì cũng chỉ đủ thắp sáng mà thôi. kiên trì thế nào mà lay lắt cũng qua được ngày thứ 7, nhưng thấy hi vọng khá mong manh nên gia đình mình quyết đinh bỏ cuộc, ngày cuối cũng là ngày cả nhà trãi nghiệm thêm những thứ thú vị khác tại sapa. đi tắm nước lá người dao, rồi cả đi ăn 1 bữa no căng bụng chuẩn bị sức lực cho những cuộc hành trình dài tiếp theo. Cuộc sống trên xe là vậy đó, 1 cơn gió mát ở cánh đồng cỏ bát ngát, hay hình ảnh của cả nhà quây quần bên bếp lửa trại ấm cúm, đó không hẵn là thứ tuyệt vời nhất, mà những trãi nghiệm như thế này mới chính là điều quý giá và đáng trân quý nhất