22/04/2021
Bầu trời rộng chiếc lồng thì chật
Nắng chang chang, hơi đất khô rang.
Hai đen, hai trắng, hai vàng
Cùng nằm chen chúc mơ màng buông xuôi..
Ngày nào còn nhỏ chăm nuôi,
Trông nhà, trông cửa, vẫy đuôi đón mừng
Sao giờ chẳng khác người dưng?
Được giá thì bán thẳng thừng, chẳng thương.?!
Thằng vàng ư ử thê lương:
"Đang ăn đang giỡn chẳng tường việc chi
Chủ gọi hai tiếng Lucky,
Lập tức chạy đến chẳng nghi chẳng ngờ.
Bỗng từ đâu một người mua chó
Đến trong sân gạt chống, xuống xe.
Sau hồi mặc giá cò kè,
Lucky bị trói, bắt đè lên cân.
Hoang mang, sợ hãi thất thần,
Lẽ nào ba mẹ chẳng cần con sao?!
Xong rồi, chó lấy, tiền trao
Ba vào đóng cửa, con vào "bàn ăn".
Tên của con rõ ràng may mắn
May mắn đâu? Chỉ thấy mặn môi
Bán con chẳng chút bồi hồi
Chiếc lồng đóng lại, xong rồi đời con".
Thằng đen:"đang chạy lon ton
Thấy mẹ đi chợ, bon bon theo cùng.
Vừa chạy vừa ngó lung tung,
Bị lạc dấu mẹ, hơi run, quay về.
Thấy trước mặt một xe chở chó
Tưởng bạn bè được chở đi chơi,
Tuổi trẻ chưa trải sự đời,
Phát lên tiếng sủa, gọi mời lòng tham.
Chiếc xe dừng lại, bắt giam
Con chạy không thoát, kiếp làm "cầy tơ".
Mẹ vẫn đang một mình đi chợ,
Lát mẹ về có kiếm con không..
Con đang sợ hãi trong lòng,
Chẳng biết kêu cứu, thoát vòng ở đâu.
Con cứ nghĩ lòng người rộng lắm,
Sẽ buông tha đứa nhỏ như con,
Ai ngờ họ bảo "càng ngon"
Số con ngắn ngủi, thôi còn mong chi".
Con trắng ngấn lệ sầu bi:
"Chủ không nuôi nữa, phải đi bụi đời.
Bụng mang dạ chữa rối bời,
Tìm nơi ẩn náu giữa trời nắng to.
Xong rồi nằm chịu cơn gò,
Một mình vượt cạn, đau bò cắn răng.
Sinh được bốn đứa lăn xăn,
Nằm nghỉ vài tiếng, kiếm ăn nuôi mình.
Ngờ đâu sự bất thình lình,
Vợt đen ụp xuống, cả mình nhấc lên,
Hiểu ra, thần chết gọi tên,
Chiếc lồng đóng lại, sớm quên kiếp này.
Bầu sữa căng, nhớ đàn con nhỏ..
Chắc chúng đang lăn lóc bơ vơ..
Đói, khát, khóc đến dại khờ..
Mẹ không về nữa, con chờ.. kiếp sau."