TẠI TRUNG QUỐC:
Trong dịp tết vừa qua, Vì một vài lí do KHÔNG THỂ, nên sen buộc lòng phải để em mèo (tên là Fluffy) lại 1 mình trên TP, rồi sen về quê ăn tết và có dự định sẽ lên sớm nhất có thể.
Trước khi về, sen có chuẩn bị đầy đủ nước và thức ăn cho em mèo. Đặc biệt hơn, còn có cả camera có phát ra âm thanh, để sen dễ theo dõi và nói chuyện đc với ẻm cho bớt cô đơn.
Đến tối, sen bật camera lên và gọi Fluffy tớiiii, trong lúc nc, sen đc ăn 1 quả thấu tận tâm can từ ẻm, mà cả đời này ko giám ăn nữa.. quả đó là quả KHÓC...😭
Eo ơi, ẻm rưng rưng nước mắt khi đc sen gọi tên. Sau đó, ẻm liên tục cào vào camera và kêu lên, như kiểu “sen ơiii, lên với em đii.. lên vs em đii, em nhớ sen lắmmm” LẬP TỨC!!! Sự hối hận ập tới đè lên senn, ko kiềm đc cảm xúc, sen cũng khóc theo và quyết định lên sớm hơn dự định.
Via Dog là mèo
----------------------------------
Đọc bài này làm mình nhớ tới bé mèo Chi-A được gửi bên mình lúc trước tết, bé vừa đẻ 4 đứa là hôm sau mang sang mình gửi luôn, lúc nhận bé khóc rất tội nghiệp 😞 mình cũng ráng ở bên bé vuốt ve, lo cho bé mỗi ngày, bé sợ nên ngoài lúc cho con bú xong là leo lên người mình nằm để được ôm, không chịu ăn gì cả, mình phải đút từng muỗng để bé ăn có chất, mẹ bé lúc đóng bé nghe mình kể lại cũng buồn và thương bé.